Siêu Cấp Gen
Chương 327 : Tả Tiểu Nhu
Ngày đăng: 16:03 30/04/20
Tả Tiểu Nhu
Tả Tiểu Nhu
Chờ một chút, Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, nếu như Tần Hải ở đây cũng không gặp phải nguy hiểm, mà là đang đột phá, vậy thì cái gì mà "Cứu viện Tần Hải ", "Bức phác họa chân dung ", chẳng phải là còn mang thêm phiền phức cho hắn? Có trời mới biết!
Nếu như không có bức phác họa chân dung kia, Tần Hải hoàn toàn có khả năng yên tĩnh đột phá có đúng không?!
"Đột phá trong khốn cảnh, không có nghĩa là không có khốn cảnh." Tiểu Nhu lắc đầu: "Tiểu Nguyệt tỷ tỷ phân tích sẽ không sai."
"Được rồi." Trần Phong nhún nhún vai.
Thế nhưng hiện tại Tần Hải lại không thể động, hiện tại mới thật sự là phiền toái. Bọn hắn có thể đợi, thế nhưng mấy người Lôi Hạo căn bản sẽ không chờ Tần Hải! Quả nhiên, mấy người Lôi Hạo chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua, sau đó liền tiếp tục tiến lên, mục tiêu của bọn hắn là Linh Hải Mộc!
"Nhất định phải ngăn cản bọn hắn!" Ánh mắt của Trần Phong lấp loé.
Mục tiêu của hắn cũng là Linh Hải Mộc, thế nhưng Tần Hải lại nhất định phải cứu! Có lẽ, Quầng sáng may mắn...Trần Phong đang chuẩn bị mở ra Quầng sáng may mắn, nhưng mà không nghĩ tới chính là, có một tiếng hét to vang lên, Tiểu Nhu cô nương thế mà đã xông tới.
"Dừng tay!" Tiểu Nhu ngăn cản ở trước người Tần Hải.
Sấm chớp đầy trời ở phía sau nàng bắt đầu khởi động, cái cảnh tượng này nhìn tương đối rung động.
Tiểu Nhu cô nương... Trần Phong trừng to mắt, tiểu cô nương ngốc nghếch này tại sao lại đi ra tìm cái chết?
Dĩ nhiên là không phải! Nếu như Trần Phong đoán không có sai...
"Là các ngươi." Lôi Minh kinh hỉ: "Các ngươi lại dám đi ra đây chịu chết."
"Thú vị." Trên khóe miệng của Lôi Hạo lộ ra một nụ cười, thật sự là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, khi gặp được chẳng tốn chút công phu.
Vị gen chiến sĩ cấp B duy nhất còn sống sót kia thì đang dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn hai người Trần Phong, ở đây không phải là Biển Băng, ở chỗ này, hai người Trần Phong chỉ có một con đường chết!
"Tả gia đã từng thông gia cùng với Tần gia." Tả Tiểu Nhu thản nhiên nói.
"Thì ra là thế." Người kia thở dài một tiếng.
Tần gia, vốn là căn cứ ngoài rìa của tổ chức thần bí, bởi vì kế hoạch quái vật Ám Năng, bởi vì thái độ của Tần gia, cao tầng đã quyết định đem Tần gia đặt vào bên trong tổ chức thần bí!
Mà thông gia...chính là một biện pháp tốt nhất! Cho nên, trải qua sự sàng chọn, cuối cùng tổ chức liền lựa chọn Tả gia.
Ba năm trước đây, Tần gia và Tả gia, đã chính thức thông gia, đối với bọn hắn mà nói, những chuyện này chỉ là một đạo mệnh lệnh. Nhưng mà đối với Tả Tiểu Nhu - thiên kim tiểu thư duy nhất của Tả gia mà nói, đối với một tiểu cô nương có thói quen giết chóc trong bóng tối này mà nói, đây chính là một sự tình trọng đại! Đây cũng là lần thứ nhất nàng bắt đầu tìm hiểu sự tình bên ngoài tổ chức.
A... nguyên lai cái tên kia chính là Tần Hải.
A...nguyên lai đây chính là ngôi sao chế tác sư!
A...nguyên lai hắn lại lợi hại như thế? Ha ha, hắn ở bên trong các chế tác sư cũng là người nổi bật.
A...nguyên lai, đây chính là chồng tương lai của ta?
Tâm hồn thiếu nữ đã nảy mầm từ đây, nàng bắt đầu càng ngày càng hiểu rõ nhiều sự tình liên quan tới Tần Hải, nàng bắt đầu càng ngày càng quan tâm sự tình về Tần Hải, trở thành một Fan hâm mộ của Tần Hải. Ba năm thời gian này, là khoảng thời gian vui sướng nhất của nàng, bởi vì nàng bỗng nhiên có mục tiêu.
Có lẽ...chính mình cũng có thể được gả làm vợ cho người ta, trải qua cuộc sống của một người bình thường? Nhưng mà bỗng nhiên có một ngày, hết thảy đều mất sạch. Tần gia đã không còn, Tần Hải hao hết tiềm lực, mọi huyễn tưởng của nàng sụp đổ, cho nên nàng mới giết đi ra.
Nàng phải cứu Tần Hải! Nàng muốn ở bên cạnh hắn!
Tổ chức? Bồi dưỡng? Ân tình? Không tồn tại.
Những người giống như nàng trong tổ chức có rất nhiều, loại bồi dưỡng thành công cụ giết người này, khiến cho tổ chức biến thành một thế lực cường đại nhất, nhưng cũng không cách nào làm cho bọn nàng mang theo lòng trung thành.
Dù sao thì... bọn nàng cũng chỉ là công cụ giết chóc mà thôi, tổ chức không cần nàng, thế nhưng mà Tần Hải cần, cho nên nàng mới tới, chỉ đơn giản như thế mà thôi.