Siêu Cấp Gen

Chương 386 : Không cho phép lưỡng lự

Ngày đăng: 16:03 30/04/20


Không cho phép lưỡng lự



Không cho phép lưỡng lự



Thật...lại có thể là thật! Tên phế vật Ngô gia kia, thằng nhóc Ngô Huy kia, lại chính là một yêu nghiệt!



"Trốn!" Mọi người điên cuồng chạy trốn.



Nhưng mà, vào giờ phút này, Ngô Huy ngạo nghễ đứng trong thiên địa, dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua, thân ảnh nhỏ bé ở dưới màn đêm, nhìn qua càng trở nên kinh khủng, cái kia là uy năng khủng bố của Thần Kiếm Địa Ngục! Vào lúc hắn triệu hoán Thần Kiếm Địa Ngục ra, toàn cục đã định.



"Kết thúc đi." Ngô Huy lạnh nhạt mở miệng.



"Sâm La Vạn Tượng thức thứ hai —— Tu La Ma Phủ!" (Phủ:búa, rìu)



"Ta có một cây búa, đến từ lĩnh vực Tu La, nó mang theo năng lượng ăn mòn thiên hạ, có được lực lượng phá huỷ núi lớn, mỗi một lần chém ra, đều có thể đập nát hư không, Tu La Ma Phủ vừa ra, không thấy máu không trở về!" Thanh âm của Ngô Huy lạnh lùng truyền ra.



Trong cái nháy mắt kia, trong đầu đám người dường như xuất hiện một cái thân ảnh kinh khủng! Bên trong một mảnh chiến trường Tu La màu máu, có một cây búa hủy thiên diệt địa, không gì không làm được, thậm chí có thể chém giết gen chiến sĩ cấp A, quét ngang thiên hạ!



Ô...ô...n...g —— Năng lực trong tay của Ngô Huy lấp lánh, bầu trời đen kịt đột nhiên biến mất, xuất hiện ánh sáng màu đỏ ngòm lấp lánh, có một cây búa to lớn xuất hiện trong hư không, so với sự tưởng tượng của chính Ngô Huy còn kinh khủng hơn, còn cường đại hơn!



Tu La Ma Phủ chém qua! Thương vong vô số! Những gen chiến sĩ cấp B cường đại khủng bố kia, giống như là một đống người rơm bị một kích chém chết, một lần nữa khiến cho Trần Phong nhớ tới một loại trò chơi cắt cỏ nào đó gọi là "Có một không hai".



Đây chính là cấp B a! Đây chính là gen chiến sĩ mạnh mẽ a!




Ngô Huy...căn bản chính là cường giả cấp A!



"Van cầu ngươi, tha cho ta đi!" Ngô Năng quỳ xuống đất dập đầu như bằm tỏi, thậm chí còn không dám chạy trốn! Khi hắn thấy Thần Kiếm Địa Ngục, đã theo bản năng coi Ngô Huy như là một cường giả cấp A, hắn biết, bây giờ hắn có chạy trốn cũng không có một chút ý nghĩa nào! Hắn trốn không thoát!



Nhưng mà, Ngô Huy vẫn chỉ lành lạnh nhìn Ngô Năng, hắn kỳ thật không thích giết người, thế nhưng đúng như lời mà Trần Phong nói, có được năng lực như vậy, chỉ có thể làm như thế này mới khiến cho thế nhân biết được sự kinh khủng của hắn! Mới có thể phát huy ra được năng lực của mình! Mới có thể làm cho mình không còn vô năng như trước nữa!



"Chết đi." Hắn giơ tay lên.



Chỉ có điều là, ngay vào lúc này, có một cái thanh âm nhàn nhạt truyền đến.



"Tiểu huynh đệ, cho ta một chút thể diện có được hay không?"



Ánh sáng lưu chuyển, lít nha lít nhít bóng đen xuất hiện, phe thứ ba mà Ngô Năng dẫn đến, rốt cục cũng đã chạy đến!



"Cứu ta." Ngô Năng chật vật trốn tránh ra sau lưng của bọn họ.



Ngô Huy quét ánh mắt qua, rơi vào trên người của người trung niên cầm đầu kia, Ngô Huy giờ phút này ngưng tụ vô số lực lượng rốt cục cũng đã thấy rõ ràng được thực lực của người này.



Cấp A! Khó trách vì sao hắn có thể điều động được nhiều gen chiến sĩ cấp B như vậy! Khó trách vì sao đám người này thấy được lực lượng của Ngô Huy, thế mà còn dám giao phong cùng với Ngô Huy, bên trong đám người này, thế mà còn có một gen chiến sĩ cấp A!



"Ngươi nhất định phải cứu hắn?" Ngô Huy lạnh nhạt hỏi, ngữ khí của hắn rất bình tĩnh, chỉ có điều là, thi thể đầy đất ở dưới chân của hắn, ở giữa một mảnh máu đỏ tươi giống như chiến trường Tu La, lại khiến cho người ta cảm thấy vô cùng sâm nhiên, thật sự là rất khủng bố...