Siêu Cấp Gen
Chương 396 : Phân thân buông xuống
Ngày đăng: 16:03 30/04/20
Phân thân buông xuống
Phân thân buông xuống
Bây giờ hắn lại không thể giúp Trần Phong được bất luận một chuyện gì! Đây cũng là lần đầu tiên hắn biết, người đàn ông trên mi tâm có một viên đá quý này lại khủng bố như thế!
Cái gì là cấp C, cấp B, cấp A, ở trước mặt hắn cũng vẻn vẹn chỉ là một con số, hắn có thể tuỳ tiện nghiền ép tất cả mọi người, ban đầu là người trung niên cấp A, sau đó đến Trần Phong...gần như là vô địch! Mà hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Phong chết đi!
Nhất là vừa rồi, vào thời điểm cái cỗ lực lượng kia xuyên thủng Trần Phong, hắn đã tận mắt nhìn thấy khí tức sinh mệnh của Trần Phong dần dần biến mất, cái cỗ bi ai kia...mà bây giờ, cái tên khốn kia lại muốn huỷ thi! Ngô Huy cảm nhận được sự khuất nhục vô tận.
"A a a a a a!!" Hắn gầm lên giận dữ.
"Oanh!" Lực lượng kinh khủng chấn động, hắn thế mà vào thời khắc này vọt tới trước mặt thi thể của Trần Phong.
"Ta không sợ ngươi! Ta gọi là Ngô Huy, ta có được lực lượng cấp A đỉnh phong! Ta sẽ không sợ ngươi!" Ánh mắt của Ngô Huy trở nên kiên định.
"Ồ." Lữ Hồn chỉ cười khẽ một tiếng.
Phốc! Ánh sáng lưu chuyển, thân thể của Ngô Huy trong nháy mắt bay rớt ra bên ngoài.
"Ngươi..." Ngô Huy nôn máu tươi ra như điên.
Công kích? Không, Lữ Hồn thậm chí còn không để ý đến hắn, thực lực của hai người chênh lệch quá xa, lớn đến mức Lữ Hồn căn bản không có đem Ngô Huy để vào trong mắt, tự nhiên càng không quan tâm đến lực lượng của hắn! Ngô Huy thậm chí vẻn vẹn chỉ là chạm đến dư ba công kích liền bay rớt ra bên ngoài.
Nguyên lai...ta vẫn yếu như vậy sao?
Xoạt! Cỗ ánh sáng màu xanh lục kia vẫn tiếp tục chém về phía thi thể của Trần Phong, ánh sáng màu xanh lục kinh khủng lại một lần nữa bạo phá, bụi mù đầy trời vào thời khắc này tràn ngập.
"Kết thúc rồi sao?." Ngô Huy thống khổ nhắm mắt lại, hắn ngay cả thi thể của Trần Phong cũng không thể bảo vệ được!
"Làm sao lại là lực lượng của hắn?" Hầu Lượng cảm thấy rung động.
Lực lượng Thủ Hộ Tuyệt Đối không phải là cố định, nó rất mạnh mẽ, nhưng vẫn cũ quyết định bởi lực lượng của cái vị siêu cường giả kia, thế nhưng không ngờ được, lực lượng Thủ Hộ Tuyệt Đối bùng nổ của Trần Phong, lại có thể là vị kia!
"Có lẽ...đây chính là duyên phận đi." Lão Chu thở dài một tiếng.
"Có lẽ là như vậy." Hầu Lượng khẽ lắc đầu.
Hắn biết, vào thời điểm cỗ ánh sáng màu vàng kia buông xuống, toàn cục đã định!
Thảo nguyên Thanh Hà, hai mắt của Lữ Hồn trở nên lạnh lẽo, viên đá trên mi tâm cũng lộ ra ánh sáng màu xanh lục kinh người.
"Ta chán ghét cái cỗ lực lượng này..."
Khuôn mặt của hắn trờ nên âm trầm, cỗ ánh sáng màu vàng óng này khiến cho hắn có một cảm giác cực kỳ không thoải mái, ánh mắt âm lãnh của hắn ngưng tụ thành một đường, rơi xuống trên người của Trần Phong.
"Mà ngươi...vẫn đáng chết như cũ!" Sát ý trong mắt của hắn đại thịnh.
Sống lại thì đã sao? Lực lượng tăng lên thì lại như thế nào? Chỉ là năng lượng của một cỗ phân thân mà thôi, coi như đã dung hợp cùng với Trần Phong, ở trong mắt của hắn, Trần Phong vẫn như cũ là sâu kiến!
Nếu là bản thể tới đây...Lữ Hồn nắm chặt hai quả đấm.
Không sai! Trước mắt Lữ Hồn, chỉ là một cỗ phân thân! Bằng không thì dùng lực lượng siêu cường của người này, trận chiến đấu này đã sớm kết thúc!
Xoạt! Ánh sáng màu xanh lục trong tay của Lữ Hồn tuôn ra.
Lữ Hồn tỏa ra sát ý, hắn có thể cảm giác được, cỗ phân thân màu vàng óng kia nhiều nhất cũng chỉ sàn sàn với hắn, hiện tại Trần Phong còn chưa hoàn toàn dung hợp, nếu như ra tay vào giờ phút này, tất nhiên là có thể chém giết hắn!