Siêu Cấp Gen

Chương 410 : Đại ma nữ

Ngày đăng: 16:04 30/04/20


Đại ma nữ



Đại ma nữ



Trong ba ngày này, Trần Phong đã chế tác ra đủ loại thuốc thử gen khôi phục để chuẩn bị, thuốc thử gen Diệu Thiên cũng đã sớm đưa cho mấy người Từ Phi, để cho bọn hắn tăng sức chiến đấu lên, sớm chuẩn bị. Chỉ cần chuẩn bị thỏa đáng, nhiệm vụ lần này kỳ thật rất là đơn giản.



Ba ngày sau, mọi người chính thức tập hợp ở bên ngoài Minh Đô. Qua một quãng thời gian không gặp, trên cái đầu trọc lóc của Từ Phi đã mọc ra một ít tóc ngắn, xem ra qua một thời gian ngắn nữa liền có thể khôi phục lại như cũ.



"Mọc rất nhanh a." Trần Phong cười cười.



"Hắc hắc." Từ Phi cười đắc ý.



Rất nhanh, Vương Thuần mang theo bộ dáng "thân thể bị ép khô" cùng với hai tỷ muội Thần Uy xuất hiện, mọi người giới thiệu lẫn nhau, cũng coi như là có một cái nhận biết chính thức.



Truyện tranh sao...thật là lợi hại! Từ Phi kinh ngạc tán thán, khó trách hắn cảm thấy người này nhìn quen mắt!



"Thuỷ Tinh Cung...ta giống như đã thấy qua, các cô có danh khí siêu cao!" Từ Phi kinh ngạc tán thán.



"Tạ ơn." Thần Y cười hì hì một tiếng.



"Chính các cô cũng đã xem mình ở trong truyện tranh rồi chứ?" Từ Phi tò mò.



"Đương nhiên." Thần Y ngượng ngùng cười cười: "Đó là một trải nghiệm hết sức kỳ lạ đấy."



"Ta kỳ thật có một vấn đề muốn hỏi." Từ Phi lộ ra một vẻ mặt tò mò: "Các cô đã nhìn qua những con búp bê của mình chưa?"



Xoạt! Bầu không khí bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.



Oanh! Một đoàn ngọn lửa mãnh liệt bùng cháy.
Khuôn mặt của Vương Thuần xám như tro.



"Hừ!" Hai tỷ muội Thần Uy chỉ hừ lạnh một tiếng.



Ở bên trong truyện tranh các nàng là tử địch, hiện tại không đánh nhau tại chỗ là đã cho Vương Thuần mặt mũi rồi.



"Cô... cô đến cùng muốn làm cái gì..." Vương Thuần cười khổ.



"Rất đơn giản." Minh Nguyệt vui vẻ nói: "Tìm tới tên tác giả sáng tác truyện tranh kia, bảo hắn vẽ cho ta thêm một ít thủ hạ, khiến cho hết thảy nữ nhân Thần Gia bị nhét vào bên trong lồng heo ngâm xuống nước, bị tra tấn vĩnh thế không được siêu sinh."



Vương Thuần: "..."



Trần Phong: "..."



Từ Phi: "..."



Đù móa, cô em gái này thật là ác độc.



Trần Phong cùng với Từ Phi liếc nhau, hai người đều đồng tình nhìn Vương Thuần, có đôi khi hậu cung cũng không phải là dễ dàng mở ra như vậy, Từ Phi sờ sờ cái đầu trọc của mình, bỗng nhiên có một cảm giác là cũng không phải khó tiếp nhận như vậy.



"Không thể nào đâu đại tỷ." Vương Thuần cười khổ: "Vào lúc ta đem cuốn truyện tranh này biến thành gen hạch tâm, cuốn truyện tranh này, theo những cuốn truyện tranh khác đã biến thành độc lập."



"Nói một cách khác...từ lúc bắt đầu, cái thế giới này liền bắt đầu phát triển độc lập, theo tác giả không có quan hệ! Đây là thế giới thuộc về ta! Cũng là thế giới của thuộc về các cô! Vào thời điểm năng lực của ta ngưng hiện, hết thảy trên mạng, hết thảy tác giả, hết thảy tất cả, đều cùng với các cô không có bất cứ một quan hệ nào." Vương Thuần giải thích.



"Tạm thời tin tưởng ngươi." Minh Nguyệt dãn gân cốt một cái.



"Cái kia... cho ta hỏi cô một chút, cô làm như thế nào để đi ra?" Vương Thuần cẩn thận từng li từng tí hỏi.