Siêu Cấp Gen
Chương 412 : Thế ngoại đào nguyên
Ngày đăng: 16:04 30/04/20
Thế ngoại đào nguyên
Thế ngoại đào nguyên
Cấp A! Hoặc nói là, ít nhất là cấp A! Một bộ xương khô ngưng tụ vô số biến dị thú cấp B tuyệt đối không phải là bọn hắn có khả năng chống lại.
Oanh! Dấu chân to lớn một lần nữa tới gần, mấy người Trần Phong liếc nhau, chỉ có thể quay người bước vào toà thành thị trước mặt, bất quá bọn hắn cũng không có đi quá xa, mà chỉ bước qua cửa thành.
Oanh! Bọn hắn nhìn con biến dị thú to lớn kia càng ngày tới càng gần, chỉ có điều là, vào thời điểm đến trước cửa thành, nó thế mà dừng lại, sau khi do dự một lát, khiến cho người kinh sợ chính là, nó thế mà quay người rời đi!
"Nó đã đi." Vương Thuần thấp giọng nói, nhưng lại không có một chút vui mừng nào, có thể làm cho ngay cả loại cự thú này cũng cảm giác được nguy hiểm không dám vào, nơi này...
"Đi." Trần Phong kéo bọn hắn nhanh chóng rời đi, nhưng mà…
Bang! Lại có một tiếng nổ thật lớn vang lên, cửa thành ầm ầm đóng cửa, Minh Đô phong bế!
"Không ra được." Trong mắt của Vương Thuần lóe lên hàn quang.
"Xem ra có người muốn chúng ta đi vào bên trong thành thị..." Trần Phong giống như có điều suy nghĩ.
Tử Sư chết đi, bộ xương khô xuất hiện, cửa thành đóng cửa... tất cả những thứ này đều nói rõ, bên trong tòa thành thị này dường như có một loại sinh linh nào đó đang điều khiển! Ở đây, tuyệt đối có sinh vật đã sinh ra trí tuệ! Chỉ có điều là...không biết là nó muốn làm cái gì.
"Ha ha, các vị khách quan tới thật là quá sớm, xem quần áo của các vị, không giống như là người địa phương a?" Tiểu nhị của khách điếm rất là hưng phấn hỏi.
"Vâng." Trần Phong khẽ gật đầu, giả bộ như không thèm để ý hỏi: "Vừa rồi dường như không có thấy người nào?"
"À, ở đây cấm đi lại vào ban đêm chứ sao." Tiểu nhị bĩu môi nói: "Nghe nói có nghi phạm chạy ra, vẫn còn chưa bắt được."
"Ồ." Trần Phong giật mình, dường như đã tiếp nhận lời giải thích này.
"Mời ngồi." Tiểu nhị an bài cho mấy người Trần Phong ngồi xuống, gọi đồ ăn, nói khách sáo vài câu, liền đến phục vụ những khách nhân khác, chỉ lưu lại mấy người Trần Phong đưa mắt nhìn nhau.
Quá quỷ dị! Vô luận là cái khách điếm này, hay là tòa thành thị này!
Ảo giác? Trần Phong nhìn về phía Thần Y.
"Không phải." Trong mắt của Thần Y lấp lánh hào quang, nàng có khả năng tuỳ tiện xem thấu hết thảy huyễn cảnh, thế nhưng nơi này hết thảy mọi thứ lại cực kỳ chân thực, căn bản không phải là bất luận cái huyễn cảnh gì! Ở đây, hết thảy đều là thật! Toàn bộ tòa thành thị, tất cả mọi người ở đây đều là thật!
"Thế ngoại đào nguyên?" Vương Thuần kinh ngạc.
Trên thế giới này, thật sự có được loại thế ngoại đào nguyên này? Giả thiết rằng, rối loạn năm đó, bọn hắn chạy trốn tới nơi này, có một đại nhân vật thiết trí mê hồn trận phong tỏa hết thảy, cũng thành lập nên một cái thế ngoại đào nguyên? Đây cũng không phải là không thể!