Siêu Cấp Gen

Chương 427 : Khoá nhân duyên

Ngày đăng: 16:04 30/04/20


Khoá nhân duyên



Khoá nhân duyên



Thực lực không biết, tính tình không ổn định, không biết át chủ bài, bởi vì quá mức mạnh mẽ, nàng thậm chí có khả năng không cần Vương Thuần triệu hoán mà vẫn có thể đi ra bên ngoài! Đây là một người không bị khống chế!



Trong kế hoạch lần này của Trần Phong, tuyệt đối không có nữ nhân này, cho dù là nàng rất mạnh mẽ! Nếu không phải bị thực lực của Vương Thuần hạn chế, nàng đã sớm vô địch thiên hạ.



Lực lượng của nàng dường như theo lực lượng ở nơi này có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, đặc biệt là sau khi nàng tiến vào Minh Đô, nàng làm việc rất điệu thấp, khiến cho người ta gần như không để ý đến sự tồn tại của nàng!



Không nghĩ tới, hiện tại nàng lại dám ra tay đối với Trần Phong! Hơn nữa, còn là ở bên trong thế giới U Minh Chi Nhãn đặc thù này!



Xoạt! Hào quang lạnh lẽo đem Trần Phong bao phủ, toàn thân Minh Nguyệt tản ra ánh sáng màu đỏ, dường như thân thể của nàng được tạo thành từ hào quang hư ảo, cũng không phải là thực thể.



"Nữ nhân này muốn làm gì?" Trong mắt của Trần Phong lóe lên hàn quang.



Bởi vì nguyên nhân Vương Thuần, hắn đối với cuốn truyện tranh này cũng có chút tò mò, từng đọc qua một chút, cho dù không hiểu nhiều, thế nhưng cũng biết nàng tuyệt đối không có loại năng lực này! Đây là một loại năng lực hắn chưa từng thấy qua!



"Ngưng!" Một giọng nói lành lạnh vang lên.



Có một đạo hào quang kỳ dị lóe lên trong hư không, thân thể nửa hư ảo của Minh Nguyệt xuyên qua người của Trần Phong, cỗ lực lượng kia khiến cho trái tim của Trần Phong đập nhanh hơn một chút.



Trước người, có một sợi dây màu đỏ nối liền giữa hắn và Minh Nguyệt.



"Đây là cái gì?" Trần Phong kinh sợ.



"Ngươi đoán thử xem?" Minh Nguyệt cười híp mắt đi tới.



Trong hư không, thân thể của nàng dần dần ngưng thực, đầy đặn khiến cho người ta tâm động.




Nhưng mà, nếu như nhìn kỹ, liền có thể phát hiện ra, trong đôi con ngươi đỏ tươi của Trần Phong, mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng dáng, chính là Minh Nguyệt!



"Không cần phải vật lộn đâu." Minh Nguyệt ôn nhu nói ra.



"Mục đích của cô là loại lực lượng không biết kia của ta?" Trần Phong lạnh lùng nhìn nàng.



"Dĩ nhiên là không phải." Minh Nguyệt cười híp mắt nói: "Mới vừa rồi không phải ta đã nói rồi hay sao? Còn có cả thân phận! Đây chính là nhân duyên khóa, ngươi có biết nhân duyên là cái gì hay không?"



"Hai người chúng ta về sau sẽ bị khóa lại cùng một chỗ! Ngươi sẽ có được ấn ký thế giới của chúng ta, ta cũng sẽ có được ấn ký của cái thế giới này! Theo ý vị này, ngươi cũng có khả năng tự do bước vào thế giới của ta! Mà ta, cũng không cần dựa vào Vương Thuần nữa! Cũng có thể tự do ở cái thế giới này, hoặc là thậm chí...có thể khôi phục lực lượng thuộc về ta!" Minh Nguyệt lạnh nhạt nói ra.



Trần Phong: "..."



Cho nên hiện tại nàng chính là muốn một cái hộ khẩu ở Bắc Kinh có đúng hay không? Bà cô này vì muốn mua nhà ở Bắc Kinh, cho nên mới muốn kết hôn giả cùng với hắn?



"Vậy nếu như ta chết đi..." Trần Phong thở dài.



"Ta cũng sẽ chết." Minh Nguyệt suy nghĩ một chút, mới nói tiếp: "Cho nên a, vì sự an toàn của tiểu ca ca, về sau ngươi sẽ ở bên cạnh ta, trong đám thủ hạ của ta còn đang thiếu một người như ngươi đấy."



Trần Phong: "..."



Cho nên hiện tại hắn đã bị nữ nhân này độc chiếm rồi? Thực sự là...



Mà đúng vào lúc này, ánh sáng tan biến, trên khuôn mặt của Minh Nguyệt lộ ra một nụ cười, nàng có thể cảm giác được, một cỗ lực lượng xa lạ đang đang tràn vào trong cơ thể.



"Cái kia..." Trần Phong đột nhiên hỏi: "Minh Nguyệt cô nương, cô hẳn không phải là nhân loại có đúng không?"



"Không phải." Minh Nguyệt tự ngạo: "Ta thế nhưng chính là người Minh tộc, làm sao có thể là nhân loại!"