Siêu Cấp Gen
Chương 531 : Nền văn minh dã nhân
Ngày đăng: 16:05 30/04/20
Nền văn minh dã nhân
Nền văn minh dã nhân
Cho nên chỉ phòng bị Khổng Bạch, không có nghĩ tới tên này đi vào liền bị đánh cho ra bã, Tần Hải lúc này mới kịp phản ứng đẩy Khổng Bạch ra bên ngoài.
"Ngươi đánh không lại thì đi vào làm cái gì." Tần Hải dở khóc dở cười.
"Đầu óc nóng lên liền tiến vào." Khổng Bạch thở dài: "M* nó, cái đám dã nhân này lại có thể mạnh như vậy."
Tần Hải: "..."
Trần Phong: "..."
Trần Phong bắt đầu có một chút hoài nghi về sự suy đoán của mình về Khổng Bạch, có vẻ như hắn cũng không được thông minh cho lắm...cái tên này đến cùng làm sao lại có thể còn sống cho đến bây giờ? Trần Phong cũng hết sức mất phương hướng.
Bất quá, trải quả một trận nháo trò của Khổng Bạch, Trần Phong cũng nhìn ra được cái nơi truyền thừa này, dường như cũng không có sâm nghiêm như bọn hắn tưởng tượng. Đúng thế, có pho tượng đá kinh khủng kia tồn tại, ở đây đoán chừng chưa từng có người ngoài đi vào, sẽ có ai hoài nghi mấy người Trần Phong là người ngoài?
"Đi thôi." Ba người rời đi khỏi nơi này.
Đi qua một toà tháp khổng lồ, có thể nhìn thấy rõ phong cảnh của nơi truyền thừa, đi qua từng tầng một, ba người xuất hiện ở trước mặt một tòa thành thị bằng đá thật to! Nơi này...
Tâm thần của ba người chấn động, một toà thành thị?! Ở bên trong nơi truyền thừa?
Xoạt! Tấm lá chắn lặng yên không một tiếng động mở ra, toà thành thị được bao phủ ở trong ánh sáng, đứng ở chỗ này nhìn vào, lại trở nên rõ ràng.
"Quả nhiên..." Trần Phong thở dài một tiếng nhắm, hai mắt lại.
Đây là chuyện gì? Khổng Bạch cùng với Tần Hải kỳ quái đi vào xem xét, tâm thần liền chấn động mãnh liệt, xuyên thấu qua lá chắn, bọn hắn thấy được hình dáng thật sự của tòa thành thị này, lại có thể là một đống đổ nát!!!
Đây đúng là nền văn minh của dã nhân, thế nhưng...chỉ là đã từng, không có Cự Long, không có thành thị, ba người Trần Phong dạo bước ở bên trong toà di tích này.
Nguyên lai...đây mới thật sự là di tích! Trên đường đi, bọn hắn thấy được từng tên dã nhân đang tìm kiếm ở bên trong đống đổ nát, tìm được một vài phiến đá có chữ viết hoặc là những đồ vật chưa từng thấy, sau đó thật vui vẻ trở về, căn cứ vào sự hiểu biết của bọn hắn, những thứ này có lẽ sẽ từ người thủ vệ ở di tích đổi được một chút đồ tốt.
Vù! Một cơn gió lạnh thổi qua, cho dù là bằng vào thực lực của ba người Trần Phong, đều cảm giác được nhiệt độ của thân thể đang hạ xuống, nơi này, rất lạnh.
"Tạch...!" Cách đó không xa, có một tên dã nhân đang thận trọng từ trên mặt đất rút ra một khúc xương lớn, khiêng trên vai, đi ra bên ngoài di tích, nhìn biểu tình vui vẻ trên mặt của hắn dường như cũng là thứ không tầm thường.
Trên mặt đất, còn có một cái khe nứt sâu hoắm, ở đây...đã từng phát sinh qua một trận đại chiến, Trần Phong quay đầu lại nhìn hai người Tần Hải, cảm thấy ớn lạnh từng hồi.
Nền văn minh dã nhân...đã bị hủy diệt, hết thảy nơi này cùng với suy đoán của bọn hắn lúc trước không giống nhau, đám dã nhân này cũng chỉ là hậu đại lưu lại, đang tìm dấu vết của cổ nhân. Uy hiếp của tộc dã nhân đã có thể không tính, thế nhưng lại xuất hiện một vấn đề mới.
Ai đã huỷ diệt bọn hắn? Theo như miêu tả trên lá chắn, bộ dáng trước đó của tòa thành thị này đã hiện rõ mồn một trước mắt, ở trên bầu trời có một con Cự Long màu đỏ to lớn, dưới mặt đất có phù văn thần bí ở khắp mọi nơi, vẻn vẹn chỉ nhìn thoáng qua, bọn hắn liền có thể cảm giác được sự kinh khủng của cái toà thành thị này, nhưng mà bây giờ...
Bang! Một tên dã nhân vui vẻ moi ra một cái phù văn từ trong mặt đất.