Siêu Cấp Gen

Chương 535 : Xuyên qua

Ngày đăng: 16:05 30/04/20


Xuyên qua



Xuyên qua



"Ách." Trần Phong suy nghĩ một chút, ở loại địa phương lạc hậu này chưa từng nghe qua Gen Công Hội giống như là cũng không có vấn đề, trong lòng của hắn vẫn ôm lấy huyễn tưởng, nhưng mà một giây sau, liền triệt để bị đánh nát.



"Thiên hạ hiện nay có ba phe, Thánh Giả, Tổ Thần, Yêu Vương. Thánh Giả đại nhân quét ngang thiên hạ, không có người nào có thể địch, vài ngày trước đó, còn xé rách Thương Khung, đánh với Tổ Thần một trận, chiến hỏa lan tràn ra ba ngàn dặm."



"Gen Công Hội? Đoán chừng là một tổ chức nhỏ nào đó." Cô nương không thèm để ý chút nào nói ra.



"Xoạt." Trong lòng của Trần Phong phát lạnh.



Thiên hạ có ba phe... Thánh Giả, Tổ Thần, Yêu Vương... còn có xé rách Thương Khung cùng với chiến hỏa lan tràn ba ngàn dặm... cho dù như thế nào cũng đều không giống như là một thôn trang lạc hậu! Nơi này...sắc mặt của Trần Phong tái xanh, hắn chỉ sợ là đã thật sự xuyên qua một lần nữa.



"Tỉnh rồi thì ngươi hãy ra ngoài đi dạo một chút đi." Cô nương cười nói: "Ngươi đã ngủ quá lâu, đầu óc còn chưa thanh tỉnh, hãy đi ra bên ngoài hoạt động thân thể một chút."



Nói xong, cô nương liền vịn Trần Phong thận trọng đi ra bên ngoài, Trần Phong cũng không có phản kháng, hắn còn đang suy tư là mình rốt cuộc đã xuyên qua một nơi quái quỷ nào!



Chỉ có điều là, vừa ra khỏi cửa, hắn liền nhìn thấy một thân ảnh cao lớn khôi ngô cao trọn vẹn ba mét, đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, trong tay cầm một thanh đại đao lập loè ánh sáng, đang cạo tới cạo lui trên đùi.



"U, cái tên này thế mà tỉnh?" Đại hán nhếch nhếch miệng, thuận tay dùng đại đao cạo một tràng, cảm thấy sảng khoái một hồi, nói: "Dùng Thanh Long Yển Nguyệt Đao của thế giới loài người để cạo lông chân quả nhiên thật là sảng khoái."



Tạch...! Lông chân cứng rắn rơi đầy đất, tiểu cô nương tức đến nổ phổi nói: "Hùng Đại! Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không cho phép ở trước cửa nhà cạo lông chân! Mọi người đều bị hù chạy!"



"Cạo mấy cọng lông mà thôi." Hùng Đại lầm bầm một câu, lúc này mới đi ra một chỗ xa hơn.




Về phần nơi này là nơi nào? Chỉ có trời mới biết, có khả năng đây là một cái thời không hoàn toàn khác.



"Xuyên qua sao...có khả năng sao?" Tần Hải rất là hoài nghi.



Loại sự tình này chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, hắn căn bản là không tin, nghe nói tổ chức thần bí cũng đang nghiên cứu cái này, thế nhưng nhiều năm qua chưa bao giờ thành công qua.



"Ài." Trần Phong cũng không nói nên lời, làm sao giải thích cho bọn hắn bây giờ?



"Có khả năng này." Khổng Bạch thở dài.



"Ồ?" Hai người nhất thời nhìn lại.



"Khụ khụ." Khổng Bạch tằng hắng một cái, nói: "Trước khi chúng ta hôn mê, ở trong loại tình huống đó, hai người các ngươi chắc hẳn là rất rõ ràng a? Đó chính là tình huống vô cùng nguy hiểm a, thật sự là vô cùng nguy hiểm a...nếu như bị đánh trúng, thật sự sẽ chết a! Cho nên..."



"Ta đã sử dụng năng lực không gian để tự vệ một thoáng, có khả năng dẫn tới không gian va chạm, bởi vì vậy có thể xuyên qua cũng khó nói." Khổng Bạch ra vẻ bình thản nói ra.



"Thì ra là thế." Tần Hải giống như có điều suy nghĩ.



Trần Phong hơi nhíu lông mày lại, hắn luôn cảm giác cái tên Khổng Bạch này nói chuyện không đáng tin tưởng, nếu như lúc ấy thật sự là do cái tên này thi triển năng lực không gian...



"Tiểu Ảnh!" Trần Phong bỗng nhiên mở miệng.



Xoạt! Trong đầu óc của hắn lấp lóe ánh sáng màu đỏ.