Siêu Cấp Gen
Chương 549 : Cám ơn ngươi
Ngày đăng: 16:05 30/04/20
Cám ơn ngươi
Cám ơn ngươi
Ngươi nói xem, ngươi đi thì đi đi, lấy hết năng lượng thì lấy hết đi, lại còn đem cái vỏ ngoài của nguồn năng lượng tinh khiết tạo hình thành một cái biểu cảm trào phúng! Thật là khi dễ người quá mức a! Hắn không cần nghĩ cũng biết vị cường giả Cổ tộc kia sẽ tức giận thành cái dạng gì! Ừm... lực sát thương của biểu cảm chung quy vẫn rất là lớn.
"Đây gọi là giải trí." Trần Phong vỗ vỗ bờ vai của Tần Hải cười nói: "Dù sao thì cũng cần phải giải trí một chút trong lúc mệt mỏi."
Chỉ là Trần Phong ngoài ý muốn phát hiện ra tinh thần của Tần Hải dường như có một chút hốt hoảng, không biết là Tần Hải đang suy nghĩ cái gì, khiến cho hắn có một cảm giác là lạ.
Bởi vì liên quan đến sự tình sức chiến đấu hay sao? Trần Phong thầm than trong lòng, loại chuyện này, hắn thật sự không biết an ủi Tần Hải ra sao.
Tần Hải từng là thiên chi kiêu tử, cho dù là đã vứt bỏ tinh thần chọn con đường tu luyện thân thể, cũng vô cùng hung mãnh, có sức chiến đấu rất mạnh mẽ, thế nhưng bây giờ hắn lại bị Trần Phong cùng với Khổng Bạch đả kích...
Loại phương diện dùng lời nói để an ủi người này, Trần Phong không am hiểu a.
"Đừng có suy nghĩ nhiều." Trần Phong chỉ có thể nói: "Sau khi trở về chúng ta sẽ giúp ngươi suy nghĩ biện pháp."
"Không có việc gì." Tần Hải lắc đầu: "Không phải là bởi vì chuyện này, ta chỉ đang nghĩ về những chuyện khác."
"Không có việc gì thì tốt." Trần Phong buông sự lo lắng trong lòng xuống.
Mà vào lúc này, quá trình Khổng Bạch hấp thu năng lượng đã dần dần kết thúc.
"Không sai biệt lắm." Khổng Bạch nói.
"Rất tốt." Tinh thần của Trần Phong trở nên hưng phấn, như vậy mục tiêu kế tiếp chính là xuyên qua!
Bọn hắn... đã đến lúc phải trở về rồi! Bởi vì trong lúc vô tình gặp phải mối nguy mà bọn hắn xuất hiện ở đây, ba người ở cái thời đại cổ xưa này chập trùng lên xuống trải qua nhiều lần sinh tử, cuối cùng vẫn nên trở về! Thời đại Hoang cổ... Vĩnh biệt.
"Đi!" Khổng Bạch vung tay lên.
Chặn được rồi! Cho dù có một chút miễn cưỡng, cho dù chống đỡ không được bao lâu, cho dù Tần Hải vẫn như cũ ở thế yếu, thế nhưng hắn vẫn có thể tranh thủ được nửa giây!
Xoạt! Hào quang quanh người Khổng Bạch ngưng tụ lại, sắp bắt đầu xuyên qua!
Nhưng mà, vào ngay lúc này, ở cái chiến trường xa xôi kia, ý chí của Thánh Giả đã buông xuống, đó vẻn vẹn chỉ là một chữ "Giết" mà hắn phun ra từ trong miệng, vậy mà lại kèm theo ý chí kinh khủng đánh tới.
Tạch...! Một cỗ ý chí đánh tới, vẻn vẹn chỉ là ý chí va chạm, cột sáng xuyên qua của Khổng Bạch vậy mà lung lay sắp đổ!
"Không tốt!" Sắc mặt của Khổng Bạch đại biến, hắn bị áp chế! Hắn đã xuyên qua vô số lần, chưa bao giờ thấy tình huống nào như thế này, cột sáng xuyên qua gần như không thể bị ngăn cản, lại bị một chữ "Giết" chế trụ!
Ô...ô...n...g —— Cột sáng xuyên qua trở nên ảm đạm, ba người nguyên bản đã sắp rời đi cái thế giới này, thế mà bị buộc ngừng lại.
"Đáng chết." Khổng Bạch nuốt một ngụm nước bọt, lo lắng nói: "Năng lượng tiêu hao quá nhanh, cứ tiếp tục như vậy, nguồn năng lượng cần thiết cho năng lực xuyên qua rất nhanh sẽ bị tiêu hao hết, đến lúc đó chúng ta..."
"Để ta thử một chút." Trần Phong cắn răng nói.
Bởi vì không biết năng lực xuyên qua đến cùng sẽ cần bao nhiêu giá trị may mắn, cho nên hắn vẫn một mực bảo lưu, thế nhưng...bây giờ chỉ có thể liều mạng!
Chỉ là nếu như bây giờ sử dụng hết, chờ một hồi nữa xuyên qua không đủ giá trị may mắn mới là một chuyện khôi hài, ba người bọn hắn chỉ sợ là thật sự phải lưu lạc ở trong vũ trụ vô tận a?
Mặc kệ, Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.
Chỉ có điều là, ngay vào thời điểm hắn vừa mới chuẩn bị xuất thủ, Tần Hải bỗng nhiên mở miệng.
" Trần Phong." Tần Hải bỗng nhiên cười nói: "Cám ơn ngươi."
"Cái gì?" Trần Phong nhíu mày, lúc này nói chuyện này để làm cái gì?
"Ngươi từng đã cứu ta...ta biết ngươi muốn trợ giúp ta, mong muốn dìu dắt ta, cho nên vào thời điểm chế tác thuốc thử gen đột phá, kiểu gì cũng sẽ lưu lại cho ta một phần."