Siêu Cấp Gen
Chương 608 : Phong bế
Ngày đăng: 16:06 30/04/20
Phong bế
Phong bế
Đột nhiên có một đoàn lửa bồng bềnh đánh tới.
"Muốn dùng thứ này để công kích chúng ta?" Một người cười to, nhanh chân bước về phía trước.
Mà vào lúc này, một người chợt nhớ tới lời nói của người vừa mới chạy trốn kia, sắc mặt liền biến hóa, không một chút do dự nào lấy một quả cầu màu đỏ nào ném ra.
HƯU...U...U...U...U! Quả cầu màu đỏ bay về hướng Mai lão, mhưng mà khiến cho người ta hoảng sợ chính là, vào thời điểm quả cầu màu đỏ va chạm với đoàn lửa, lại bị chôn vùi trên không trung! Quả cầu màu đỏ ẩn chứa năng lượng thật lớn này, vậy mà lại không có tác dụng!
"Làm sao có thể?" Lần này tất cả mọi người đều biến sắc.
Nói đùa cái gì vậy! Đây chính là quả cầu màu đỏ ẩn chứa một kích toàn lực của cường giả cấp A! Cứ như vậy không có một dấu hiệu gì bị chôn vùi?
Vù! Đoàn lửa vẫn nhẹ nhàng đánh tới.
"Trốn!" Đội trưởng hạ lệnh không một chút do dự.
Nhưng người lỗ mãng đi lên lúc đầu, thì không kịp trốn, đoàn lửa kia chạm vào cánh tay của hắn, hỏa diễm kinh khủng bắt đầu bùng cháy.
Không có cách nào phòng ngự! Không có cách nào tiêu diệt! Ngọn lửa không ngừng lan tràn...
Phốc! Đội trưởng vội vã chém cánh tay của người này xuống!
"Đi!" Đội trưởng một tiếng gào thét.
Xoạt! Một cỗ năng lượng kinh khủng chấn động, tốc độ của tất cả mọi người tăng vọt, nhanh chóng rời đi khỏi nơi này, mà vào lúc này, bọn hắn cũng rốt cuộc đã biết, người chạy trốn lúc trước vì sao lại không có tay! Ngọn lửa này...mọi người lộ ra vẻ mặt tái xanh.
Trốn! Bọn hắn không biết chạy trốn bao nhiêu lâu, mới có thể thoát ra phạm vi hỏa diễm.
"Lại có năng lực tăng cường tốc độ sao?" Mai lão cảm thấy rất là ngoài ý muốn, chợt lắc đầu, không quan trọng, những người này cuối cùng cũng chỉ là pháo hôi, sớm muộn cũng sẽ chết trong tay của gã, bất quá, bọn hắn cũng đã nhắc nhở gã một chút.
"Đáng chết, lại là loại hỏa diễm kia!"
"A a a, cái tên khốn kiếp này hẳn là muốn đuổi tận giết tuyệt?"
Đám người cảm thấy hoảng sợ, giờ khắc này, bọn hắn mới chính thức cảm nhận được sự hoảng hốt, đường, đã bị phong lại! Bọn hắn đã không còn đường thối lui!
"Sợ cái gì?"
"Ai không có át chủ bài? Cùng lắm thì đồng quy vu tận!"
Đám người nghiến răng nghiến lợi nói.
Mà vào giờ khắc này, có rất nhiều người lưu lại ở chân núi còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng mà sau khi hiểu rõ, cũng cảm thấy hoảng sợ, thế mới biết, trong dãy núi Bỉ Ngạn rốt cuộc đã phát sinh ra chuyện gì!
"Vị chế tác sư vinh dự kia đâu?" Có người bỗng nhiên hỏi.
"Ở nơi đó." Một người khác chỉ vào cái quán nhỏ ở phía xa, ở phía trên treo một cái bảng hiệu.
"Đang khôi phục tinh thần lực ở bên trong, xin chớ quấy rầy, đại khái cần ba mươi phút, sau khi khôi phục, có thể vì mọi người chế tác gen tốt hơn, tạ ơn."
Người kia: "..."
Khôi phục tinh thần lực sao? Ngẫm lại dường như chế tác sư sau khi liên tục chế tác xác thực cũng cần nghỉ ngơi, cũng không nên quấy rầy. Chỉ có điều là đám người đang rất lo lắng nhìn vào trong chỗ sâu dãy núi Bỉ Ngạn.
"Thử một chút xem có thể tiêu diệt được ngọn lửa này hay không."
"Đúng, lão gia hỏa kia không có ở đây, ngọn lửa này chỉ dùng để phong bế lối ra, chúng ta có thể thử nghiệm một chút, dùng đồ vật gì để tiêu diệt ngọn lửa này!" Có người nói.
"Tốt." Ánh mắt của mọi người sáng lên.
Thế là đủ loại năng lực được bắt đầu phóng thích.