Siêu Cấp Gen

Chương 64 : Bị Phong Hồ Vây

Ngày đăng: 15:59 30/04/20


"Hết thảy thuộc tính của nó đều nhiều hơn 4 điểm so với ta, sau khi cường hoá gen hẳn là sẽ tăng lên được 2 điểm." Trần Phong động tâm, cái mục tiêu này, hắn là có thể thực hiện.



Trần Phong lặng lẽ đi tới gần, nhưng mà, ở khoảng cách đại khái mười mét với con Phong Hồ, chỉ thấy cái mũi của con Phong Hồ hơi hơi động một cái, đột nhiên nhìn về phía vị trí của Trần Phong.



Không tốt, đã bị phát hiện, trái tim của Trần Phong nảy một cái, hắn chỉ chú ý đến thuộc tính cùng với lực lượng của Phong Hồ, mà quên mất năng lực cảm giác của tên gia hỏa này cũng phi thường cường đại.



"Vù!" Phong Hồ nhận thấy khí tức lạ lẫm, trong nháy mắt chạy tới, tốc độ so với Trần Phong còn nhanh hơn mấy phần, ba cái đao gió gần như trong nháy mắt liên tiếp ngưng tụ ở trước mặt.



Hưu! Hưu! Hưu! Từng đạo từng đạo đao gió phá không mà đến.



Tâm thần của Trần Phong cuồng loạn, cái tỷ lệ này con m* nó là 5% sao?



Xoạt! Trần Phong vô ý thức phóng thích ra một đạo đao gió, vẻn vẹn chỉ xuất hiện một cái.



Đạo ánh sáng màu xanh lam va chạm cùng với đao ánh sáng của Phong Hồ, nhưng mà, chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, đao gió của Trần Phong liền trực tiếp sụp đổ, mà ở trong cái nháy mắt này, Phong Hồ đã đánh tới, 3 đạo đao gió đi theo, vẻn vẹn chỉ trong thời gian vài giây đồng hồ, Phong Hồ đã bộc phát ra năng lực săn giết cường đại của mình.



"Không thể kéo dài." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.



Đầu Phong Hồ này siêu việt toàn diện chính mình, nếu như không sử dụng Quầng sáng may mắn, gần như không có bất kỳ cơ hội sống sót nào.



"Vù —— " Mắt thấy đao gió đã tới gần, Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, đao gió của chính mình rốt cục vào thời khắc này bạo phát, tiêu hao 1 điểm giá trị may mắn, uy năng đáng sợ trong nháy mắt này tỏa ra.



10 liên phát! Phốc! Phốc! Phốc!... Ánh sáng màu lam lấp lóe.



Một tiếng ngao ô phát ra, con Phong Hồ đã mất đi ý thức, Trần Phong cấp tốc xuất ra thiết bị thu thập gen đã sớm chuẩn bị, đem gen của con Phong Hồ thu lấy, tiêm vào bên trong cơ thể của mình.




"Chuyện gì thế." Trần Phong vô thức quét mắt một vòng, nhất thời sợ vãi cả linh hồn.



Chung quanh có một đám Phong Hồ lít nha lít nhít xuất hiện, đem chính hắn vây vào giữa, dùng vẻ mặt băng lãnh nhìn hắn, chỉnh chỉnh tề tề, thế mà không có một con Phong Hồ nào chạy loạn.



"Chuyện gì đã xảy ra?" Trần Phong có một cảm giác không đúng, hắn bị Phong Hồ vây quanh? Loại biến dị thú cấp thấp này, làm sao lại có trí khôn?!



Vào lúc Trần Phong còn đang kỳ quái, đầu Phong Hồ thủ lĩnh kia đã xuất hiện từ trên đỉnh núi, mà kinh dị nhất chính là, trên lưng của con Phong Hồ thủ lĩnh thế mà có một người trẻ tuổi đang ngồi!



Dùng Phong Hồ làm thú cưỡi? Trái tim của Trần Phong nảy mạnh một cái, người này là người nào!



Trên gò núi, con Phong Hồ thủ lĩnh kia ngạo nghễ mà đứng, trên lưng có một người trẻ tuổi tuấn mỹ tuyệt luân đang ngồi, dùng ánh mắt đạm mạc quét qua thân thể của Trần Phong, bên trong ánh mắt tràn ngập sự miệt thị vô tận.



"Lên!" Không nói nhảm, hắn phất phất tay, 30 đầu Phong Hồ thi nhau vọt tới.



"Ngươi là ai?" Tâm thần của Trần Phong cuồng loạn, tung người lui một cái về phía sau, từng đạo từng đạo đao gió kinh khủng, ở trước mặt của hắn lưu lại từng vết chém sâu hoắm trên mặt đất.



"Tê —— " Trần Phong hít vào một ngụm hơi lạnh.



"Xoẹt!" Đao gió chém tới.



Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, thừa dịp khoảng đình trệ khi những con Phong Hồ phóng thích ra đao gió, trong nháy mắt bạo phát một lần 10 phát, chém chết hai con Phong Hồ, sau đó lại cấp tốc trốn đi. Điểm nhanh nhẹn vừa mới tăng lên vào hôm nay ở thời điểm này đã phát huy ra tác dụng cực lớn, Trần Phong đều có thể mạo hiểm tránh thoát mấy lần công kích.



Đao gió! Đao gió đầy trời! Đây chính là lần đầu tiên mà hắn trải nghiệm cảm giác của đối thủ.