Siêu Cấp Gen
Chương 749 : Bị tẩy não
Ngày đăng: 16:08 30/04/20
Bị tẩy não
Bị tẩy não
Đây không phải là khôi lỗi, cũng không phải là khống chế, mà là tẩy não, hắn đã từng được chứng kiến những người bị tổ chức thần bí tẩy não có bao nhiêu đáng sợ. Bọn hắn trong ngày thường đều hành động như người bình thường, chỉ có khi gặp được sự tình của tông giáo, mới trở nên cuồng nhiệt như thế! Dùng lời giải thích của bọn hắn, thì chính là tín ngưỡng.
Trần Phong nhìn về phía tiểu cô nương Tư Phàm ôn nhu kia, chỉ thấy nàng cung kính quỳ xuống trước mặt Mục gia, cuồng nhiệt mà kích động quỳ lạy: "Gặp qua Mục Gia."
Mục Gia thì chỉ ngạo nghễ đứng ở nơi đó.
"Các ngươi đã bị tẩy não." Trần Phong rốt cuộc cũng hiểu rõ.
"Xem ra bọn hắn vào lúc thi hành nhiệm vụ đã từng gặp qua tên gia hoả Mục Gia này." Linh yên lặng trợ giúp Trần Phong phân tích: "Chỉ bất quá Mục Gia không có giết chết bọn hắn, mà sau khi tẩy não, liền đem bọn hắn thả trở về, chờ đợi sử dụng vào một lúc nào đó, ví dụ như hiện tại."
"Không sai." Mục Gia sờ sờ khuôn mặt nhỏ của Tư Phàm nói: "Ngươi rất ngoan."
"Ngươi cũng thế." Gã liếc mắt nhìn Tiền Thần.
"Tạ ơn." Ánh mắt của hai người trở nên cuồng nhiệt, kích động ở hai bên trái phải Mục Gia.
Hiển nhiên, có thể được khen ngợi như thế, đối với bọn hắn cũng là một loại vinh hạnh to lớn.
"Hiện tại." Mục Gia nhìn về phía Trần Phong hỏi: "Ngươi còn có thủ đoạn gì nữa? Ngươi vẫn còn thuốc thử gen truyền tống không gian dư thừa chứ?"
"Chủ nhân." Tư Phàm cung kính nói: "Ta vừa rồi đã kiểm tra qua, hắn đã không còn."
"Ha ha ha." Mục Gia cười to: "Không tệ, không tệ."
"Nguyên lai, đây chính kế hoạch thứ ba của ngươi." Trần Phong thở dài.
Gã nếu rời đi khỏi nơi này, Trần Phong nhất định sẽ chạy trốn! Đây là chuyện mà gã không thể nhịn được. Huống chi...gã sống cho đến hôm nay, còn chưa từng có người bào dám uy hiếp gã?!
"Ngươi không biết là mình đang làm cái gì." Mục Gia bỗng nhiên nhắm hai mắt lại.
Xoạt! Màn ánh sáng ở trên hư không đột nhiên biến mất.
Hả? Tâm thần của Trần Phong giật thót một cái.
Ô...ô...n...g —— Viên kỳ thạch màu trắng lại một lần nữa tỏa ra hào quang.
Chỉ bất quá, lần này không còn chiếu ra hình ảnh của Bạch Tông nữa, mà là ánh sáng màu trắng sáng chói, so với ánh sáng màu trắng bình thường rõ ràng không giống nhau.
Ô...ô...n...g —— Ánh sáng màu trắng tiêu tán, một chùm ánh sáng màu trắng vượt qua nghìn vạn dặm, trở về giáo đàn Bạch Tông.
Xoạt! Hết thảy mọi thứ ở giáo đàn Bạch Tông trở nên chậm rãi, Mục Gia, vậy mà dùng nhất kích chi lực, khiến cho thời gian trôi qua ở giáo đàn Bạch Tông trở nên chậm lại, sau khi phóng thích, sắc mặt của Mục Gia hơi có một chút ảm đạm.
Đây chính là thời gian mà gã tranh thủ: một giây đồng hồ, đã đầy đủ.
"Giết!" Mục Gia phun ra một chữ, thiên địa bỗng nhiên biến đổi.
"Bạch Tông, ta muốn trở về."
"Thế nhưng...trước khi rời đi, ta nhất định phải giết chết ngươi!" Mục Gia lộ ra vẻ mặt lạnh buốt: "Giết ngươi, chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt là đã đủ."
Oanh! Ánh sáng trong tay của Mục Gia lóe lên, lần này Trần Phong đã chân chính chọc giận gã, đây là thời điểm khiến cho tên nhân loại ngu xuẩn này mở mang một chút kiến thức, năng lực chí cường của Cổ tộc, đến cùng sẽ khủng bố đến mức nào!
Mục Gia bạo phát.