Siêu Cấp Gia Đinh
Chương 469 : Thần phục
Ngày đăng: 15:23 30/04/20
- Tiểu Cửu…chỗ đó ta nóng quá…ngứa quá…chàng giúp ta đi… Nguyệt Thần thở hổn hển nói lớn, nàng căng thẳng đến sục sôi cả người, đưa tay vòng ra sau, nắm lấy tay của Trần Tiểu Cửu, tiếp tục:
Trong khi nàng không ngừng run rẩy, đầu lưỡi hắn có chút lưỡng lự tiến xuống ngực nàng, hôn tới tấp, cái lưỡi hung hăng cứ quét trên khuôn ngực trắng nõn làm cho nàng run rẩy. Hưng phấn được đẩy lên cao, tưạ như một ngọn núi lửa âm ỉ cháy lúc nào cũng chỉ chờ phun trao.
- Tiểu Cửu…Chàng thật là hư…mau hôn ta đi! Ôm chặt ta…hôn ta đi… Nguyệt Thần từ từ cởi áo khoác, trước sự khiêu khích tận tình của Tiểu Cửu, nàng không thể thoát ra được.
Khiêu khích sự ham muốn như thế này, đối với một cô gái quyến rũ biết giữ mình mà nói, thì quả là tàn ác, không lâu sau, Nguyệt Thần hoàn toàn thức tỉnh, có một chút kích động, một chút sung sướng, một chút tham lam.
Tình cảm của nàng, đã mãnh liệt đến nỗi không thể kiềm chế nổi, nàng cảm nhận được thứ ma lực ở phía sau mình, run rẩy vặn người, rên khẽ từng tiếng nhỏ.
Tiềm thức trong nàng nói với chính mình, trong lúc này, chuyện nàng nhất định phải làm, chính là hòa quyện với Tiểu Cửu, cùng nhau hưởng khoái lạc.
Cho dù nàng không biết được là nên làm thế nào, nhưng nàng tin rằng Tiểu Cửu nhất định sẽ hiểu.
- Đồ tồi…Tỷ tỷ biết sai rồi! Ngươi…Ngươi muốn làm thế nào, thì cứ làm thế đi…Tiểu Cửu, chỉ cần ngươi nhanh một chút… Nguyệt Thần đột nhiên quay người lại, giống như một con bạch tuộc, dùng thân hình đẫy đà của mình khiêu khích Tiểu Cửu, dịu dàng nói:
- Tỷ tỷ sốt ruột khó chịu nổi, bị ngươi làm khổ rồi… Trần Tiểu Cửu cười điên cuồng, vứt bỏ sự kiêu ngạo của Nguyệt Thần tỷ tỷ, nghe theo dục vọng của nàng. Sức nóng lan tỏa, vừa cởi quần mình, vừa mỉm cười thắng lợi:
- Tỷ tỷ…Tỷ muốn làm gì? Muốn Tiểu Cửu làm như thế nào?
Vừa nói, bàn tay vừa lần xuống dưới, luồn vào trong áo, nhẹ nhàng mân mê nhũ hoa, rồi không ngừng xoa tròn.
Nguyệt Thần run lên trong vòng tay của hắn, lắc mạnh người, cảm giác ngọt ngào đầy ma lực, nhanh chóng chạy khắp từng ngõ ngách trong cơ thể của nàng.
- Tiểu Cửu, nhanh lên! Tỷ tỷ…tỷ tỷ không biết làm như thế nào? Tỷ tỷ xin ngươi…sau này tỷ tỷ sẽ không bao giờ… ức hiếp ngươi nữa, không…không bóp cổ ngươi, không đánh vào mông ngươi… Nguyệt Thần sốt ruột không chịu nổi, mềm giọng muốn cầu xin… Trần Tiểu Cửu nghe vậy, liếm mép, cười đắc ý! Đọc Truyện Online Tại TruyệnFULL.vn Một người cao ngạo như Nguyệt Thần, một báu vật quốc sắc, cuối cùng lại phải đi cầu xin hắn, khuất phục hắn, đây quả là một niềm vui bất ngờ.
Hắn đứng thẳng dậy, giang hai cánh tay ôm lấy Nguyệt Thần vào lòng, bên tai lắng nghe âm thanh cuồng điên của nàng, rồi hắn thả từng luồng khí nóng bên tai nàng:
- Tỷ tỷ, là tỷ cầu xin ta, sau này, đừng có hối hận đó!
Nguyệt Thần tê dại, cảm thấy như có hàng trăm con kiến bò khắp người, vô cùng khó chịu, vội gật đầu nói:
- Là tỷ tỷ… tự nguyện, Tiểu Cửu, ngươi tốt với tỷ quá… - Nguyệt thần tỷ tỷ, kế tiếp, trò hay…chính thức bắt đầu rồi!
Trần Tiểu Cửu khẽ cắn vào tai nàng, nhẹ nhàng nói:
- Tỷ tỷ, tỷ đứng lên, tạo dáng quyến rũ, cởi cái quần màu hồng đó, rồi… - Rồi sao nữa?
Nguyệt Thần thuận tay sờ cạp quần, đôi bàn tay bé nhỏ từ từ kéo quần xuống, lộ ra cặp đùi đầy đặn, trắng bóc, đôi mông vểnh cao, tất cả đều hiện ra trước mặt Trần Tiểu Cửu.
Trần Tiểu Cửu kinh ngạc há hốc mồm.
- Cái này…đây thật sự là thuần khiết, là một tác phẩm nghệ thật quí báu!
Hắn kích động nuốt nước miếng, cậu nhỏ dường như không thể kiềm chế nổi mà chỉ trực phun ra quần.
- Sau đó thế nào? Tiểu Cửu, tỷ tỷ vội muốn chết… Đôi mắt Nguyệt Thần mơ màng, nhẹ nhàng lay động ý thức Tiểu Cửu.
- Sau đó? À… Trần Tiểu Cửu đưa tay lôi cậu nhỏ ra, liếm mép một cách gian tà nói:
- Tỷ tỷ, ngươi phải vừa gọi tên, vừa nhìn tiểu đệ đệ của ta, từ từ ngóc lên…chỉ có như thế, tỷ mới có thể giải thoát… Đôi mắt Nguyệt Thần nhìn chằm chằm vào cái thứ đáng xấu hổ kia, khẽ thở, đỏ mặt nói:
- Tiểu Cửu, cái đó…sao lại to như vậy, làm sao có thể tiến vào được?
- Tỷ sợ rồi sao?
Trần Tiểu Cửu nhẹ nhàng âu yếm nàng, uy hiếp nói:
- Nếu như không thế này, làm sao có thể giải thoát cho nỗi khổ của tỷ được? Tỷ mau đến đây, bằng không ta sẽ cho nó đi ngủ… Trần Tiểu Cửu chỉ vào cái quái vật bên dưới quần, khinh khỉnh nói.
- Đừng…tỷ tỷ muốn… Nguyệt Thần không thể ngăn được từng trận ngứa ngáy trong người, ngồi xổm xuống, giương mắt chăm chú nhìn, bặm môi, ngắm nghía cái quái vật to lớn của Trần Tiểu Cửu, cái to lớn trắng trẻo đó đang giãy dụa kịch liệt.
- Còn do dự gì nữa? Cuối cùng tỷ cũng là của ta!
Trần Tiểu Cửu sốt ruột khó chịu, rồi hai tay ôm lấy eo Nguyệt Thần, dùng sức ấn mạnh xuống phía dưới, một tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ đã bị Trần Tiểu Cửu hung hăng đâm vào.
-Ư… - A… Hai người đồng thời rên lên sảng khoái.
Cả người Nguyệt Thần sôi sùng sục, cảm giác ngứa ngáy nhanh chóng tập trung xuống bên dưới chỗ giữa hai chân, xem như đã tìm được chỗ khai thông cho dòng nước. Nơi đó của nàng cưng cứng, eo nhỏ nâng cao, thân hình nàng cong lên, dường như muốn dùng chỗ thần bí đó, giữ chặt lấy tiểu đệ đệ của hắn, như là sợ nó sẽ rời khỏi người mình.
- Tỷ tỷ, bây giờ tỷ đã là người của ta…trên người của tỷ đã có dấu vết của ta… Tiểu Cửu rên nhẹ một tiếng, hai tay nâng vòng eo đẫy đà của Nguyệt Thần lên, xoay lắc hông để tạo cảm giác, tận hưởng báu vật tuyệt mỹ của nhân gian, mặc cho đôi nhũ hoa của nàng rung rinh trước mặt.
Thúc vào một cách mãnh liệt, từng nhịp, từng nhịp, Nguyệt Thần ôm chặt lấy Tiểu Cửu, cơ thể đang đu đưa điên cuồng, thứ ma lực kia làm cho nàng hưng phấn, cảm giác sảng khoái lan tỏa khắp cơ thể.
Theo từng đợt thúc của Tiểu Cửu, nàng như đang bay trên không trung, lớn tiếng la lên, phía dưới cũng theo đó mở ra đóng vào nhịp nhàng phối hợp.
Trong giây lát, Nguyệt Thần hưng phấn kêu lên, rồi dừng lại trong chốc lát, nhưng ngay sau đó lại là những nhịp thúc mạnh mẽ.
Cũng chính từ lúc này, Nguyệt Thần hoàn toàn quên đi thân phận của mình, trong đầu nàng lúc này chỉ có người đàn ông trước mặt.
Cùng với tiếng kêu cuối cùng, một luồng chất lỏng nóng hổi phun ra tuôn trào trong cơ thể ấm áp của nàng.