Siêu Cấp Thiên Phú (Bản Dịch)
Chương 19 : Lý Tồn
Ngày đăng: 03:07 07/08/20
Đao đạo được chia làm ba cái cấp độ hình, thế, ý, người bình thường mặc dù có thể sử dụng đao, nhưng chỉ có thể nắm giữ hình, lại vĩnh viễn không có cách nào nắm giữ thế, nếu muốn nắm giữ ắt phải có thiên phú đao pháp.
Mặt khác, Ảnh Đao là một môn đao kỹ cấp Thanh Đồng, có thể nói là một môn đao kỹ mười phần cường đại, một khi luyện thành mà nói, sức chiến đấu sẽ tăng lên rất nhiều, đủ để vượt cấp khiêu chiến.
"Căn cứ vào sự giảng giải, đao kỹ được chia thành bốn cái cấp bậc: Hắc Thiết, Thanh Đồng, Bạch Ngân cùng với Hoàng Kim, người bình thường tu luyện đao kỹ cấp Hắc Thiết có lẽ sẽ có thể tu luyện ra một chút hình dáng, nếu như không có thiên phú đao pháp, căn bản là không có cách nào tu luyện đao kỹ cấp Hắc Thiết tới đại thành, chớ đừng nói chi là đao kỹ cấp Thanh Đồng. Lý Tồn mặc dù có đao kỹ cấp Thanh Đồng, đáng tiếc là hắn lại không có thiên phú đao pháp, nếu không hôm nay người chết chính là mình!" Diệp Thiên cảm thấy may mắn.
"Trước hết để cho Mạc Thiếu Bắc sống thêm mấy ngày, mình sẽ tu luyện Ảnh Đao trước, một khi học xong Ảnh Đao, cũng là ngày mà mình xuất thủ!" Diệp Thiên hạ quyết định.
Nắm giữ thiên phú đao pháp Trung đẳng khiến cho hắn có cảm ngộ đối với đao kỹ khó có thể tưởng tượng, chỉ vẻn vẹn trong thời gian ba ngày, đã làm cho một người bình thường như Diệp Thiên cho dù là cả một đời cũng không có cách nào luyện thành đao kỹ cấp Thanh Đồng Ảnh Đao, thế mà tu luyện đến cấp độ nhập môn.
Ngoại trừ cái đó ra, đao đạo của Diệp Thiên cũng có một chút tiến bộ, đao hình coi như cũng đã đạt tới cảnh giới đại thành, cự ly so với đao thế cũng không tính là quá xa.
Đêm khuya, tại Mạc gia, trong nơi ở của Mạc Thiếu Bắc.
Lúc này Mạc Thiếu Bắc đang cực kỳ nổi nóng, đã trôi qua ròng rã ba ngày, Ám Ảnh ngay cả một chút tin tức đều không truyền về.
Lý Hải đứng ở bên cạnh Mạc Thiếu Bắc, có thể rõ ràng phát giác ra được sự phẫn nộ của thiếu chủ.
"Lý lão, không phải là cái tên chó chết Ám Ảnh kia nhận tiền của ta xong rồi chạy trốn đó chứ? Đã ba ngày rồi còn không có tin tức, chẳng lẽ là một tên Võ Giả mà lại không tìm thấy cơ hội ra tay với một võ đồ hay sao?" Mạc Thiếu Bắc lạnh giọng hỏi.
"Thiếu chủ, Ám Ảnh mặc dù tham tiền, mỗi lần đều cần phải trả thù lao trước, thế nhưng uy tín vẫn một mực rất tốt, có lẽ là do hắn đang đồng thời tiếp nhận một nhiệm vụ khác, còn chưa kịp động thủ?" Lý Hải nói ra suy đoán của mình.
"Tốt nhất là dạng này, nếu không ta sẽ để cho Ám Ảnh biết rõ sự đáng sợ của Mạc gia chúng ta!" Mạc Thiếu Bắc cưỡng ép áp chế lửa giận trong lòng xuống, phất phất tay, bảo Lý Hải lui ra.
Lý Hải ly khai khỏi nơi ở của Mạc Thiếu Bắc, đi ra bên ngoài.
Đêm rất tối, bên trong bóng tối có một cỗ sát cơ bao phủ Mạc phủ. Lý Hải cảm thấy tim đập nhanh, chợt cười một tiếng nói: "Đoán chừng là do mình quá lo lắng, làm gì có ai ở Mạc gia dám xuất thủ với mình?"
Vào thời điểm gã muốn rời đi, ở bên cạnh dần dần hiện ra một bóng người, có một thanh hắc đao chém tới. Một đao kia quá nhanh, cho dù tư duy của Lý Hải có nhanh hơn nữa cũng chỉ vẻn vẹn nhìn thấy đó là một thanh hắc đao, sau đó liền mất đi ý thức.
Trong nháy mắt mất đi ý thức, gã đã nghĩ tới một người —— Ám Ảnh!
"Ám Ảnh vì cái gì lại giết ta?" Đây là ý nghĩ cuối cùng của Lý Hải!
Sau khi giết Lý Hải, thân ảnh của Diệp Thiên lần thứ hai chìm vào trong bóng tối.
"Có động tĩnh?" Mạc Thiếu Bắc ở trong phòng nghe được thanh âm ở bên ngoài, mặc dù không rõ ràng bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn vẫn hô một tiếng: "Lý Hải, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?"
Không có bất kỳ lời đáp lại nào!
"Đã xảy ra chuyện!" Mạc Thiếu Bắc nghĩ thầm.
Lý Hải chỉ mới đi ra bên ngoài, lấy thính lực của Võ Giả, coi như cách 100 mét cũng có thể nghe được thanh âm của hắn, nhưng bây giờ Lý Hải lại không đáp lại, tuyệt đối đã xảy ra vấn đề! Một cỗ cảm giác nguy cơ sinh ra, Mạc Thiếu Bắc không hiểu sao lại cảm thấy sợ hãi.
"Không thể ra ngoài, tuyệt đối không thể ra ngoài!" Mạc Thiếu Bắc có một loại cảm giác, nếu như hắn đi ra bên ngoài mà nói, có lẽ nhất định sẽ phải chết.
"Có ai hay không!" Mạc Thiếu Bắc hô to, mặc dù hắn không biết dùng loại phương thức này có hữu dụng hay không, nhưng hắn tuyệt đối không muốn ngồi chờ chết.
Võ Giả của Mạc gia mặc dù có không nhiều, nhưng chỉ cần gây ra sự chú ý, các cường giả của Mạc gia sẽ nhanh chóng chạy đến, đến thời điểm đó coi như là Tinh Anh Võ Giả cũng đừng hòng chạy ra khỏi Mạc gia.
Ở bên ngoài, Diệp Thiên đang ở trong trạng thái Ám Ảnh ẩn tàng trong bóng tối, nghe được tiếng hô của Mạc Thiếu Bắc, ý thức được vấn đề muốn dẫn dụ Mạc Thiếu Bắc đi ra bên ngoài là chuyện không thực tế.
"Mạc Thiếu Bắc cũng quá cẩn thận rồi, lá gan cũng quá nhỏ, xem ra chỉ có thể đi vào giết chết hắn!" Diệp Thiên nghĩ thầm.
Vào lúc này, hắn giải trừ thiên phú Ám Ảnh, mở ra thiên phú tốc độ, dùng tốc độ gấp 3 lần xông vào gian phòng của Mạc Thiếu Bắc. Trong cái nháy mắt, Diệp Thiên đã phá cửa mà vào.
"Là ngươi!" Mạc Thiếu Bắc nhìn thấy Diệp Thiên, liền sợ ngây người.
Sau đó khi thấy được thanh hắc đao trên tay của Diệp Thiên, thần sắc liền đại biến: "Là Hắc Ảnh Đao của Ám Ảnh, ngươi đã giết Ám Ảnh?"
Vào lúc này, hắn rốt cục cũng biết rõ vì cái gì Ám Ảnh qua ba ngày này cũng không có trả lời, nguyên lai là Ám ảnh đã chết ở trong tay của Diệp Thiên.
"Quả nhiên là ngươi đã phái người giết ta!" Diệp Thiên trước chỉ có chín phần khẳng định là Mạc Thiếu Bắc làm, hiện tại rốt cục cũng có thể khẳng định 100%.
"Trên người của ngươi không có khí tức nguyên lực, một võ đồ như ngươi có lẽ chỉ có thể dựa vào ám sát để giết chết loại phế vật Võ Giả như Lý Hải, nhưng ngươi muốn giết ta cơ hồ lại không có khả năng, chỉ cần qua 1 phút nữa, cường giả Mạc Gia sẽ đến, ngươi nhất định sẽ phải chết!"
Mạc Thiếu Bắc cưỡng ép khiến cho mình trở nên trấn định, trên thực tế, trong nội tâm của hắn lại vô cùng hoảng sợ. Ám Ảnh chính là một sát thủ có thể khiến cho phần lớn Võ Giả khi nghe tên phải biến sắc, dĩ nhiên lại chết ở trong tay của Diệp Thiên, coi như Diệp Thiên là võ đồ, thực lực của hắn cũng cường hãn hơn so với rất nhiều Võ Giả a!
"1 phút? Không, ngươi ngay cả mười giây cũng sẽ không thể kiên trì!" Diệp Thiên động.
"Ảnh Sát!" Hắc đao hóa thành một đạo hắc quang giống như tia chớp chém về phía Mạc Thiếu Bắc, đây là một đao chém ra ở dưới sự tăng cường của thiên phú tốc độ, đủ để cho Võ Giả sơ kỳ mất mạng trong nháy mắt.
Mạc Thiếu Bắc dù sao cũng là thiên tài, sức chiến đấu so với đồng giai cường đại hơn không ít, phản ứng cũng không chậm, có ý đồ dùng thanh trường kiếm trong tay đón đỡ Hắc Ảnh Đao của Diệp Thiên.
Đáng tiếc là hắn xem thường Diệp Thiên, cũng xem thường đao kỹ cấp Thanh Đồng. Đao quang lóe lên, cánh tay phải của Mạc Thiếu Bắc liền rớt xuống mặt đất, bị một đao này chém đứt.
Mặt khác, Ảnh Đao là một môn đao kỹ cấp Thanh Đồng, có thể nói là một môn đao kỹ mười phần cường đại, một khi luyện thành mà nói, sức chiến đấu sẽ tăng lên rất nhiều, đủ để vượt cấp khiêu chiến.
"Căn cứ vào sự giảng giải, đao kỹ được chia thành bốn cái cấp bậc: Hắc Thiết, Thanh Đồng, Bạch Ngân cùng với Hoàng Kim, người bình thường tu luyện đao kỹ cấp Hắc Thiết có lẽ sẽ có thể tu luyện ra một chút hình dáng, nếu như không có thiên phú đao pháp, căn bản là không có cách nào tu luyện đao kỹ cấp Hắc Thiết tới đại thành, chớ đừng nói chi là đao kỹ cấp Thanh Đồng. Lý Tồn mặc dù có đao kỹ cấp Thanh Đồng, đáng tiếc là hắn lại không có thiên phú đao pháp, nếu không hôm nay người chết chính là mình!" Diệp Thiên cảm thấy may mắn.
"Trước hết để cho Mạc Thiếu Bắc sống thêm mấy ngày, mình sẽ tu luyện Ảnh Đao trước, một khi học xong Ảnh Đao, cũng là ngày mà mình xuất thủ!" Diệp Thiên hạ quyết định.
Nắm giữ thiên phú đao pháp Trung đẳng khiến cho hắn có cảm ngộ đối với đao kỹ khó có thể tưởng tượng, chỉ vẻn vẹn trong thời gian ba ngày, đã làm cho một người bình thường như Diệp Thiên cho dù là cả một đời cũng không có cách nào luyện thành đao kỹ cấp Thanh Đồng Ảnh Đao, thế mà tu luyện đến cấp độ nhập môn.
Ngoại trừ cái đó ra, đao đạo của Diệp Thiên cũng có một chút tiến bộ, đao hình coi như cũng đã đạt tới cảnh giới đại thành, cự ly so với đao thế cũng không tính là quá xa.
Đêm khuya, tại Mạc gia, trong nơi ở của Mạc Thiếu Bắc.
Lúc này Mạc Thiếu Bắc đang cực kỳ nổi nóng, đã trôi qua ròng rã ba ngày, Ám Ảnh ngay cả một chút tin tức đều không truyền về.
Lý Hải đứng ở bên cạnh Mạc Thiếu Bắc, có thể rõ ràng phát giác ra được sự phẫn nộ của thiếu chủ.
"Lý lão, không phải là cái tên chó chết Ám Ảnh kia nhận tiền của ta xong rồi chạy trốn đó chứ? Đã ba ngày rồi còn không có tin tức, chẳng lẽ là một tên Võ Giả mà lại không tìm thấy cơ hội ra tay với một võ đồ hay sao?" Mạc Thiếu Bắc lạnh giọng hỏi.
"Thiếu chủ, Ám Ảnh mặc dù tham tiền, mỗi lần đều cần phải trả thù lao trước, thế nhưng uy tín vẫn một mực rất tốt, có lẽ là do hắn đang đồng thời tiếp nhận một nhiệm vụ khác, còn chưa kịp động thủ?" Lý Hải nói ra suy đoán của mình.
"Tốt nhất là dạng này, nếu không ta sẽ để cho Ám Ảnh biết rõ sự đáng sợ của Mạc gia chúng ta!" Mạc Thiếu Bắc cưỡng ép áp chế lửa giận trong lòng xuống, phất phất tay, bảo Lý Hải lui ra.
Lý Hải ly khai khỏi nơi ở của Mạc Thiếu Bắc, đi ra bên ngoài.
Đêm rất tối, bên trong bóng tối có một cỗ sát cơ bao phủ Mạc phủ. Lý Hải cảm thấy tim đập nhanh, chợt cười một tiếng nói: "Đoán chừng là do mình quá lo lắng, làm gì có ai ở Mạc gia dám xuất thủ với mình?"
Vào thời điểm gã muốn rời đi, ở bên cạnh dần dần hiện ra một bóng người, có một thanh hắc đao chém tới. Một đao kia quá nhanh, cho dù tư duy của Lý Hải có nhanh hơn nữa cũng chỉ vẻn vẹn nhìn thấy đó là một thanh hắc đao, sau đó liền mất đi ý thức.
Trong nháy mắt mất đi ý thức, gã đã nghĩ tới một người —— Ám Ảnh!
"Ám Ảnh vì cái gì lại giết ta?" Đây là ý nghĩ cuối cùng của Lý Hải!
Sau khi giết Lý Hải, thân ảnh của Diệp Thiên lần thứ hai chìm vào trong bóng tối.
"Có động tĩnh?" Mạc Thiếu Bắc ở trong phòng nghe được thanh âm ở bên ngoài, mặc dù không rõ ràng bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn vẫn hô một tiếng: "Lý Hải, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?"
Không có bất kỳ lời đáp lại nào!
"Đã xảy ra chuyện!" Mạc Thiếu Bắc nghĩ thầm.
Lý Hải chỉ mới đi ra bên ngoài, lấy thính lực của Võ Giả, coi như cách 100 mét cũng có thể nghe được thanh âm của hắn, nhưng bây giờ Lý Hải lại không đáp lại, tuyệt đối đã xảy ra vấn đề! Một cỗ cảm giác nguy cơ sinh ra, Mạc Thiếu Bắc không hiểu sao lại cảm thấy sợ hãi.
"Không thể ra ngoài, tuyệt đối không thể ra ngoài!" Mạc Thiếu Bắc có một loại cảm giác, nếu như hắn đi ra bên ngoài mà nói, có lẽ nhất định sẽ phải chết.
"Có ai hay không!" Mạc Thiếu Bắc hô to, mặc dù hắn không biết dùng loại phương thức này có hữu dụng hay không, nhưng hắn tuyệt đối không muốn ngồi chờ chết.
Võ Giả của Mạc gia mặc dù có không nhiều, nhưng chỉ cần gây ra sự chú ý, các cường giả của Mạc gia sẽ nhanh chóng chạy đến, đến thời điểm đó coi như là Tinh Anh Võ Giả cũng đừng hòng chạy ra khỏi Mạc gia.
Ở bên ngoài, Diệp Thiên đang ở trong trạng thái Ám Ảnh ẩn tàng trong bóng tối, nghe được tiếng hô của Mạc Thiếu Bắc, ý thức được vấn đề muốn dẫn dụ Mạc Thiếu Bắc đi ra bên ngoài là chuyện không thực tế.
"Mạc Thiếu Bắc cũng quá cẩn thận rồi, lá gan cũng quá nhỏ, xem ra chỉ có thể đi vào giết chết hắn!" Diệp Thiên nghĩ thầm.
Vào lúc này, hắn giải trừ thiên phú Ám Ảnh, mở ra thiên phú tốc độ, dùng tốc độ gấp 3 lần xông vào gian phòng của Mạc Thiếu Bắc. Trong cái nháy mắt, Diệp Thiên đã phá cửa mà vào.
"Là ngươi!" Mạc Thiếu Bắc nhìn thấy Diệp Thiên, liền sợ ngây người.
Sau đó khi thấy được thanh hắc đao trên tay của Diệp Thiên, thần sắc liền đại biến: "Là Hắc Ảnh Đao của Ám Ảnh, ngươi đã giết Ám Ảnh?"
Vào lúc này, hắn rốt cục cũng biết rõ vì cái gì Ám Ảnh qua ba ngày này cũng không có trả lời, nguyên lai là Ám ảnh đã chết ở trong tay của Diệp Thiên.
"Quả nhiên là ngươi đã phái người giết ta!" Diệp Thiên trước chỉ có chín phần khẳng định là Mạc Thiếu Bắc làm, hiện tại rốt cục cũng có thể khẳng định 100%.
"Trên người của ngươi không có khí tức nguyên lực, một võ đồ như ngươi có lẽ chỉ có thể dựa vào ám sát để giết chết loại phế vật Võ Giả như Lý Hải, nhưng ngươi muốn giết ta cơ hồ lại không có khả năng, chỉ cần qua 1 phút nữa, cường giả Mạc Gia sẽ đến, ngươi nhất định sẽ phải chết!"
Mạc Thiếu Bắc cưỡng ép khiến cho mình trở nên trấn định, trên thực tế, trong nội tâm của hắn lại vô cùng hoảng sợ. Ám Ảnh chính là một sát thủ có thể khiến cho phần lớn Võ Giả khi nghe tên phải biến sắc, dĩ nhiên lại chết ở trong tay của Diệp Thiên, coi như Diệp Thiên là võ đồ, thực lực của hắn cũng cường hãn hơn so với rất nhiều Võ Giả a!
"1 phút? Không, ngươi ngay cả mười giây cũng sẽ không thể kiên trì!" Diệp Thiên động.
"Ảnh Sát!" Hắc đao hóa thành một đạo hắc quang giống như tia chớp chém về phía Mạc Thiếu Bắc, đây là một đao chém ra ở dưới sự tăng cường của thiên phú tốc độ, đủ để cho Võ Giả sơ kỳ mất mạng trong nháy mắt.
Mạc Thiếu Bắc dù sao cũng là thiên tài, sức chiến đấu so với đồng giai cường đại hơn không ít, phản ứng cũng không chậm, có ý đồ dùng thanh trường kiếm trong tay đón đỡ Hắc Ảnh Đao của Diệp Thiên.
Đáng tiếc là hắn xem thường Diệp Thiên, cũng xem thường đao kỹ cấp Thanh Đồng. Đao quang lóe lên, cánh tay phải của Mạc Thiếu Bắc liền rớt xuống mặt đất, bị một đao này chém đứt.