Siêu Cấp Thiên Phú (Bản Dịch)
Chương 401 : Thiên Kiêu Các
Ngày đăng: 03:12 07/08/20
Đáng tiếc là vận khí của hắn cũng không tốt như vậy, thẳng đến khi bay đến cửa ra Kỳ Vật Giới cũng không phát hiện ra được loại bảo vật nào tương đối trân quý.
"Được rồi, vậy thì sẽ giữ lại khối Định Giới Thạch cuối cùng này, sau này nói không chừng cũng sẽ có chỗ dùng!" Diệp Thiên nghĩ như vậy.
Vèo! Hắn bay vào cửa ra Kỳ Vật, tiến ra bên ngoài, rời khỏi Kỳ Vật Giới.
Vào thời điểm Diệp Thiên bay ra ngoài, đã nhìn thấy có không ít Đế cấp ở bên ngoài.
Mà vào lúc này, sự tình Diệp Thiên chính là thiên kiêu đã sớm được tuyên truyền, cho nên có không ít Đế cấp dùng ánh mắt cung kính nhìn Diệp Thiên, cũng có người kiêng kị, có người hoảng sợ, cũng có người ghen ghét.
"Bái kiến Vạn Pháp thiên kiêu!"
"Bái kiến Vạn Pháp thiên kiêu!"
"Bái kiến Vạn Pháp thiên kiêu!"
Từng vị Đế cấp ôm quyền chào hỏi.
Bởi vậy có thể thấy được, thiên kiêu có thanh danh to lớn cỡ nào, cho dù là Đế cấp khó chịu với Diệp Thiên, cũng phải cung cung kính kính.
Liễu Thanh Y cùng với Tần Tử Huyên cũng đã sớm đi ra, thấy Diệp Thiên đi ra, các nàng liền bay đến gần.
"Vạn Pháp thiên kiêu, chúng ta trở về thôi!" Tần Tử Huyên nói ra.
Diệp Thiên cùng với Liễu Thanh Y, Tần Tử Huyên rời đi, không qua bao lâu liền trở về đại thành Tần Phong.
"Vạn Pháp thiên kiêu, chúng ta phải về nhà, hẹn lần sau gặp lại!" Liễu Thanh Y cùng với Tần Tử Huyên cáo từ với Diệp Thiên.
"Những người khác gọi ta là Vạn Pháp thiên kiêu thì không nói, chúng ta là bằng hữu, về sau cứ gọi Diệp Thiên là được rồi, nếu không tiện thì gọi là Vạn Pháp Thiên Đế cũng được!" Diệp Thiên mở miệng nói.
Đột nhiên, Liễu Thanh Y lộ ra sắc mặt ngưng trọng nói: "Vạn Pháp thiên kiêu, không thể coi thường thiên kiêu, ngươi đừng tưởng rằng thiên kiêu chỉ là một loại xưng hào đơn giản, nhưng nó lại có giá trị không bình thường!"
"Không thể coi thường thiên kiêu? Có giá trị không bình thường?" Diệp Thiên hơi kinh ngạc, đây là lần đầu tiên hắn nghe được loại thuyết pháp này.
"Diệp Thiên, trước đó có không ít Đế cấp vô cùng khách khí đối với ngươi, trong đó còn có không ít Đế cấp đến từ các đại thế lực đỉnh tiêm của đại thành Tần Phong, địa vị của bọn hắn cũng không thấp, tại sao bọn hắn phải khách khí với ngươi như thế? Thật sự là do bọn hắn e ngại thực lực của ngươi hay sao? Không, cái bọn hắn e ngại là xưng hào thiên kiêu, mà không phải là thực lực của ngươi. Bọn hắn ngay cả cường giả Thần Cấp cũng không quá mức e ngại, coi như là Thần Cấp cường đại hơn so với bọn hắn, nhưng nếu bọn hắn muốn giết chết một vị Thần Cấp, cũng chỉ cần phải đánh đổi một số thứ mà thôi. Nhưng bọn hắn lại e ngại thiên kiêu, thậm chí còn không dám có tâm tư đối phó với ngươi. Ngươi có biết được là vì cái gì hay không?" Liễu Thanh Y hỏi.
"Vì cái gì?" Diệp Thiên đối với chuyện này cũng vô cùng hiếu kỳ.
"Không thể coi thường thiên kiêu!" Liễu Thanh Y giải thích: "Nếu như có người nhục mạ một vị thiên kiêu, thiên kiêu chém giết đối phương, thế lực phía sau đối phương cũng không dám trả thù, bởi vì người kia đáng chết. Không thể coi thường thiên kiêu cũng không phải là một câu nói suông, mà là một quy tắc, bởi vì cao tầng của nhân tộc coi thiên kiêu như là bảo bối, đã từng có một đại thế lực có rất nhiều Chân Thần, nhưng bởi vì cái đại thế lực này phái một vị Chân Thần chém giết một vị thiên kiêu, cho nên đã trực tiếp bị cao tầng của nhân tộc phá hủy, khiến cho toàn bộ Chân Thần, Thần cấp và Đế cấp của cái đại thế lực này nhao nhao tử vong."
"Cái gì!" Diệp Thiên chấn kinh.
Một vị thiên kiêu chết đi, lại có nhiều Chân Thần, Thần Cấp như vậy chôn cùng, thậm chí ngay cả toàn bộ thế lực cũng bị phá hủy!
Cái này...Diệp Thiên không biết nên nói cái gì.
Liễu Thanh Y lại nói: "Ngươi có lẽ đang suy đoán là vị thiên kiêu kia có sư phụ cường đại gì hay không, hoặc là bối cảnh của người kia không bình thường. Ta nói cho ngươi biết, vị thiên kiêu kia cũng không có bối cảnh gì, chỉ là người của một tinh cầu nhỏ quật khởi thành thiên kiêu mà thôi, nhưng vừa mới rời khỏi tinh cầu của bản thân không bao lâu, chỉ vì trêu chọc tới đệ tử chân truyền của cái đại thế lực kia, lúc này mới vẫn lạc mà chết. Cũng chính là bởi vì chuyện này, một đại thế lực đã bị diệt vong, khiến cho tất cả mọi người biết được không thể coi thường thiên kiêu cũng không phải là một câu nói suông. Cho nên không có một thế lực nào dám tập kích một vị thiên kiêu, thiên kiêu chỉ có thể bị thiên kiêu đánh giết, nếu là cường giả từ Thần Cấp trở lên ra tay với thiên kiêu, thì kết cục chính là tử vong!"
"Xưng hào thiên kiêu còn có loại chỗ tốt này!" Diệp Thiên kinh ngạc, đồng thời cũng không khỏi mừng rỡ.
Nếu thật sự là như thế, hắn chỉ cần không tự tìm đường chết, tối thiểu là ở trong loại cấp độ Đế cấp này sẽ tương đối an toàn.
Đương nhiên, không thể coi thường thiên kiêu cũng chỉ áp dụng trong nhân loại, những chủng tộc khác cũng sẽ không quản ngươi có phải là thiên kiêu hay không.
Nắm giữ xưng hào thiên kiêu, Diệp Thiên đúng là sẽ không cần phải lo lắng các thế lực trong đại thành Tần Phong sẽ gây bất lợi cho hắn, nhưng hắn cũng sẽ không quá mức kiêu ngạo.
Kỳ hạn bảo hộ thiên kiêu cũng chỉ nằm ở trong cấp độ Đế cấp, một khi trở thành Thần Cấp, hắn sẽ không còn được coi là thiên kiêu.
Nhân tộc tiến hành bảo vệ thiên kiêu chỉ là để ngăn chặn việc thiên kiêu còn chưa kịp trưởng thành đã chết, nhưng lại không có khả năng một mực bảo vệ, thật sự muốn một mực bảo vệ, nhân tộc đã sớm náo loạn.
Tần Tử Huyên cùng với Liễu Thanh Y bởi vì tôn kính thiên kiêu, mới gọi Diệp Thiên là Vạn Pháp thiên kiêu, nhưng ở dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Diệp Thiên, các nàng đã sửa lại xưng hô, gọi tên thật của Diệp Thiên.
Kể từ đó, Diệp Thiên có quan hệ càng gần hơn với hai nàng, chính là bạn tốt chân chính, không giống như lúc trước giống như bạn tốt, kì thực song phương vẫn có một chút lạ lẫm.
Liễu Thanh Y, Tần Tử Huyên rời đi, Diệp Thiên cũng trở về chỗ ở của mình.
Trong mấy ngày tiếp theo, có không ít thế lực nhao nhao phái người tới lôi kéo Diệp Thiên, Diệp Thiên đều ứng phó qua loa cho xong.
Rõ ràng, bọn hắn đều hi vọng Diệp Thiên gia nhập vào thế lực của bọn hắn, một khi Diệp Thiên gia nhập vào thế lực của bọn hắn, liền đại biểu cho việc bên trong thế lực của bọn hắn ra đời một vị thiên kiêu, có rất nhiều chỗ tốt a!
Dựa vào tên tuổi thiên kiêu, đủ để mang đến cho thế lực của bọn hắn rất nhiều chỗ tốt.
Đáng tiếc, Diệp Thiên căn bản là không có hứng thú, căn bản không có khả năng gia nhập vào thế lực của bọn hắn.
Trong ngày này, Diệp Thiên đang tiến hành bế quan tu luyện, Tần Tử Huyên lại tới chơi.
Tại đại sảnh.
"Tử Huyên, cô đến tìm ta làm cái gì?" Diệp Thiên mở miệng hỏi.
"Diệp Thiên, phụ thân ta muốn mời ngươi vào phủ thành chủ một chuyến." Tần Tử Huyên nói ra.
"Phụ thân cô?" Diệp Thiên nhíu mày, phụ thân của Tần Tử Huyên là con trai của thành chủ, nghe nói nắm giữ tu vi Thần cấp, cũng không kém quá xa so với Chân Thần, có thực lực vô cùng cường đại.
Dạng đại nhân vật này tại sao lại mời hắn vào phủ thành chủ, chẳng lẽ...
"Được rồi, vậy thì sẽ giữ lại khối Định Giới Thạch cuối cùng này, sau này nói không chừng cũng sẽ có chỗ dùng!" Diệp Thiên nghĩ như vậy.
Vèo! Hắn bay vào cửa ra Kỳ Vật, tiến ra bên ngoài, rời khỏi Kỳ Vật Giới.
Vào thời điểm Diệp Thiên bay ra ngoài, đã nhìn thấy có không ít Đế cấp ở bên ngoài.
Mà vào lúc này, sự tình Diệp Thiên chính là thiên kiêu đã sớm được tuyên truyền, cho nên có không ít Đế cấp dùng ánh mắt cung kính nhìn Diệp Thiên, cũng có người kiêng kị, có người hoảng sợ, cũng có người ghen ghét.
"Bái kiến Vạn Pháp thiên kiêu!"
"Bái kiến Vạn Pháp thiên kiêu!"
"Bái kiến Vạn Pháp thiên kiêu!"
Từng vị Đế cấp ôm quyền chào hỏi.
Bởi vậy có thể thấy được, thiên kiêu có thanh danh to lớn cỡ nào, cho dù là Đế cấp khó chịu với Diệp Thiên, cũng phải cung cung kính kính.
Liễu Thanh Y cùng với Tần Tử Huyên cũng đã sớm đi ra, thấy Diệp Thiên đi ra, các nàng liền bay đến gần.
"Vạn Pháp thiên kiêu, chúng ta trở về thôi!" Tần Tử Huyên nói ra.
Diệp Thiên cùng với Liễu Thanh Y, Tần Tử Huyên rời đi, không qua bao lâu liền trở về đại thành Tần Phong.
"Vạn Pháp thiên kiêu, chúng ta phải về nhà, hẹn lần sau gặp lại!" Liễu Thanh Y cùng với Tần Tử Huyên cáo từ với Diệp Thiên.
"Những người khác gọi ta là Vạn Pháp thiên kiêu thì không nói, chúng ta là bằng hữu, về sau cứ gọi Diệp Thiên là được rồi, nếu không tiện thì gọi là Vạn Pháp Thiên Đế cũng được!" Diệp Thiên mở miệng nói.
Đột nhiên, Liễu Thanh Y lộ ra sắc mặt ngưng trọng nói: "Vạn Pháp thiên kiêu, không thể coi thường thiên kiêu, ngươi đừng tưởng rằng thiên kiêu chỉ là một loại xưng hào đơn giản, nhưng nó lại có giá trị không bình thường!"
"Không thể coi thường thiên kiêu? Có giá trị không bình thường?" Diệp Thiên hơi kinh ngạc, đây là lần đầu tiên hắn nghe được loại thuyết pháp này.
"Diệp Thiên, trước đó có không ít Đế cấp vô cùng khách khí đối với ngươi, trong đó còn có không ít Đế cấp đến từ các đại thế lực đỉnh tiêm của đại thành Tần Phong, địa vị của bọn hắn cũng không thấp, tại sao bọn hắn phải khách khí với ngươi như thế? Thật sự là do bọn hắn e ngại thực lực của ngươi hay sao? Không, cái bọn hắn e ngại là xưng hào thiên kiêu, mà không phải là thực lực của ngươi. Bọn hắn ngay cả cường giả Thần Cấp cũng không quá mức e ngại, coi như là Thần Cấp cường đại hơn so với bọn hắn, nhưng nếu bọn hắn muốn giết chết một vị Thần Cấp, cũng chỉ cần phải đánh đổi một số thứ mà thôi. Nhưng bọn hắn lại e ngại thiên kiêu, thậm chí còn không dám có tâm tư đối phó với ngươi. Ngươi có biết được là vì cái gì hay không?" Liễu Thanh Y hỏi.
"Vì cái gì?" Diệp Thiên đối với chuyện này cũng vô cùng hiếu kỳ.
"Không thể coi thường thiên kiêu!" Liễu Thanh Y giải thích: "Nếu như có người nhục mạ một vị thiên kiêu, thiên kiêu chém giết đối phương, thế lực phía sau đối phương cũng không dám trả thù, bởi vì người kia đáng chết. Không thể coi thường thiên kiêu cũng không phải là một câu nói suông, mà là một quy tắc, bởi vì cao tầng của nhân tộc coi thiên kiêu như là bảo bối, đã từng có một đại thế lực có rất nhiều Chân Thần, nhưng bởi vì cái đại thế lực này phái một vị Chân Thần chém giết một vị thiên kiêu, cho nên đã trực tiếp bị cao tầng của nhân tộc phá hủy, khiến cho toàn bộ Chân Thần, Thần cấp và Đế cấp của cái đại thế lực này nhao nhao tử vong."
"Cái gì!" Diệp Thiên chấn kinh.
Một vị thiên kiêu chết đi, lại có nhiều Chân Thần, Thần Cấp như vậy chôn cùng, thậm chí ngay cả toàn bộ thế lực cũng bị phá hủy!
Cái này...Diệp Thiên không biết nên nói cái gì.
Liễu Thanh Y lại nói: "Ngươi có lẽ đang suy đoán là vị thiên kiêu kia có sư phụ cường đại gì hay không, hoặc là bối cảnh của người kia không bình thường. Ta nói cho ngươi biết, vị thiên kiêu kia cũng không có bối cảnh gì, chỉ là người của một tinh cầu nhỏ quật khởi thành thiên kiêu mà thôi, nhưng vừa mới rời khỏi tinh cầu của bản thân không bao lâu, chỉ vì trêu chọc tới đệ tử chân truyền của cái đại thế lực kia, lúc này mới vẫn lạc mà chết. Cũng chính là bởi vì chuyện này, một đại thế lực đã bị diệt vong, khiến cho tất cả mọi người biết được không thể coi thường thiên kiêu cũng không phải là một câu nói suông. Cho nên không có một thế lực nào dám tập kích một vị thiên kiêu, thiên kiêu chỉ có thể bị thiên kiêu đánh giết, nếu là cường giả từ Thần Cấp trở lên ra tay với thiên kiêu, thì kết cục chính là tử vong!"
"Xưng hào thiên kiêu còn có loại chỗ tốt này!" Diệp Thiên kinh ngạc, đồng thời cũng không khỏi mừng rỡ.
Nếu thật sự là như thế, hắn chỉ cần không tự tìm đường chết, tối thiểu là ở trong loại cấp độ Đế cấp này sẽ tương đối an toàn.
Đương nhiên, không thể coi thường thiên kiêu cũng chỉ áp dụng trong nhân loại, những chủng tộc khác cũng sẽ không quản ngươi có phải là thiên kiêu hay không.
Nắm giữ xưng hào thiên kiêu, Diệp Thiên đúng là sẽ không cần phải lo lắng các thế lực trong đại thành Tần Phong sẽ gây bất lợi cho hắn, nhưng hắn cũng sẽ không quá mức kiêu ngạo.
Kỳ hạn bảo hộ thiên kiêu cũng chỉ nằm ở trong cấp độ Đế cấp, một khi trở thành Thần Cấp, hắn sẽ không còn được coi là thiên kiêu.
Nhân tộc tiến hành bảo vệ thiên kiêu chỉ là để ngăn chặn việc thiên kiêu còn chưa kịp trưởng thành đã chết, nhưng lại không có khả năng một mực bảo vệ, thật sự muốn một mực bảo vệ, nhân tộc đã sớm náo loạn.
Tần Tử Huyên cùng với Liễu Thanh Y bởi vì tôn kính thiên kiêu, mới gọi Diệp Thiên là Vạn Pháp thiên kiêu, nhưng ở dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Diệp Thiên, các nàng đã sửa lại xưng hô, gọi tên thật của Diệp Thiên.
Kể từ đó, Diệp Thiên có quan hệ càng gần hơn với hai nàng, chính là bạn tốt chân chính, không giống như lúc trước giống như bạn tốt, kì thực song phương vẫn có một chút lạ lẫm.
Liễu Thanh Y, Tần Tử Huyên rời đi, Diệp Thiên cũng trở về chỗ ở của mình.
Trong mấy ngày tiếp theo, có không ít thế lực nhao nhao phái người tới lôi kéo Diệp Thiên, Diệp Thiên đều ứng phó qua loa cho xong.
Rõ ràng, bọn hắn đều hi vọng Diệp Thiên gia nhập vào thế lực của bọn hắn, một khi Diệp Thiên gia nhập vào thế lực của bọn hắn, liền đại biểu cho việc bên trong thế lực của bọn hắn ra đời một vị thiên kiêu, có rất nhiều chỗ tốt a!
Dựa vào tên tuổi thiên kiêu, đủ để mang đến cho thế lực của bọn hắn rất nhiều chỗ tốt.
Đáng tiếc, Diệp Thiên căn bản là không có hứng thú, căn bản không có khả năng gia nhập vào thế lực của bọn hắn.
Trong ngày này, Diệp Thiên đang tiến hành bế quan tu luyện, Tần Tử Huyên lại tới chơi.
Tại đại sảnh.
"Tử Huyên, cô đến tìm ta làm cái gì?" Diệp Thiên mở miệng hỏi.
"Diệp Thiên, phụ thân ta muốn mời ngươi vào phủ thành chủ một chuyến." Tần Tử Huyên nói ra.
"Phụ thân cô?" Diệp Thiên nhíu mày, phụ thân của Tần Tử Huyên là con trai của thành chủ, nghe nói nắm giữ tu vi Thần cấp, cũng không kém quá xa so với Chân Thần, có thực lực vô cùng cường đại.
Dạng đại nhân vật này tại sao lại mời hắn vào phủ thành chủ, chẳng lẽ...