Siêu Cấp Tiên Y

Chương 33 : Cẩn Thận Ta Kiện Ngươi

Ngày đăng: 17:58 20/04/20


Không đợi hắn nói, thanh âm Nhạc Tử Mẫn thật khẩn cấp từ bên trong điện thoại truyền ra: "Chào Trương tiên sinh, tôi là Nhạc Tử Mẫn của bệnh viện Ung Thành, hiện tại anh đang ở chỗ nào?"



"Tôi đang làm việc." Trương Văn Trọng biết rõ còn cố hỏi: "Thế nào, có việc sao?"



"Chỗ tôi có một bệnh nhân, bị rong huyết chứng, nhưng lại không phải bệnh rong huyết bình thường. Ngô, chuyện này nói ra lại có chút phức tạp, đơn giản mà nói, chúng tôi đã dùng hết đủ loại phương pháp, vẫn không tạo được hiệu quả lớn, máu vẫn cứ chảy không ngừng. Hiện tại, chúng tôi chỉ có thể tạm thời truyền máu cho cô ấy, để tránh việc cô ấy bị mất máu quá nhiều mà dẫn phát ra biến chứng khác." Nhạc Tử Mẫn đang nói đến đây, giọng nói thể hiện rất lo lắng: "Không biết Trương tiên sinh đối với bệnh phụ khoa có tinh thông không?"



Quả nhiên là vì chuyện của Triệu Lâm Di mà đến.



Tuy rằng Trương Văn Trọng không hài lòng đối với thái độ của cha mẹ Triệu Lâm Di, thế nhưng đó cũng không đại biểu cho hắn sẽ cự tuyệt việc cứu trị Triệu Lâm Di. Tục ngữ nói, y nhân có tâm như cha mẹ. Thân là một bác sĩ hợp cách, Trương Văn Trọng tuyệt đối sẽ không bỏ mặc đối với bệnh nhân, khoanh tay đứng nhìn.



"Biết qua." Trương Văn Trọng hồi đáp.



Nhạc Tử Mẫn nhất thời thở dài một hơi, sau khi kiến thức qua y thuật phi phàm của Trương Văn Trọng, hắn đối với Trương Văn Trọng liền tràn ngập lòng tin.



"Hiện tại tôi đang lái xe trên đường tới đại học Ung Thành, anh ở trong phòng y tế chờ tôi chỉ chốc lát, tôi lập tức đi qua tiếp anh."



"Tốt, ông qua đi." Trương Văn Trọng dứt lời, cắt điện thoại, bỏ điện thoại kiểu lỗi thời trở vào trong túi quần.



"Anh có việc phải làm sao?" Vưu Giai mở miệng hỏi.
"Chào Nhạc phó viện trưởng, không nghĩ tới có thể gặp được ông ở chỗ này." Dương Nghị vẻ mặt tươi cười bắt chuyện.



Muốn nói Dương Nghị ở trong toàn bộ bệnh viện Ung Thành sợ nhất là ai, cũng không phải là Triệu viện trưởng, cũng không phải những phó viện trưởng khác, lại càng không phải Lưu chủ nhiệm của khoa kiểm nghiệm, mà chính là vị thường vụ phó viện trưởng Nhạc Tử Mẫn của bệnh viện Ung Thành đang đứng trước mắt này.



Bởi vì, Nhạc Tử Mẫn là một người cương trực công chính, Dương Nghị có thân phận con trai của thường vụ phó cục trưởng cục vệ sinh, nhưng trong mắt Nhạc Tử Mẫn cũng chẳng là gì. Mà Nhạc Tử Mẫn lại nổi danh chuyên gia y học toàn quốc, cho nên Dương Nghị cũng không khả năng vận dụng quyền thế của cha mình đến uy hiếp hắn.



Kỳ thực Dương Nghị cũng biết, ngày trước mình tiến nhập được vào bệnh viện Ung Thành đảm nhiệm chức phó chủ nhiệm của khoa kiểm nghiệm thì từng lọt vào sự phản đối cường liệt của Nhạc Tử Mẫn, nếu không phải Triệu viện trưởng vì muốn lấy lòng cha của hắn, kiên quyết giữ ý mình, chủ trương gắng sức thực hiện cho hắn làm chức phó chủ nhiệm khoa kiểm nghiệm, chỉ sợ với bằng cấp của hắn, muốn tiến vào bệnh viện Ung Thành, căn bản sẽ không có khả năng. Nguồn: https://truyenfull.vn



Chính vì đủ loại nguyên nhân này, nên Dương Nghị đối với Nhạc Tử Mẫn có một loại cảm giác sợ hãi khó có thể hình dung. Lúc này, ở nơi đây gặp được Nhạc Tử Mẫn, Dương Nghị tuy giữ vẻ mặt tươi cười, thế nhưng trong lòng liên tục hô mình xui xẻo.



"Sao anh lại ở chỗ này?" Nhạc Tử Mẫn nhìn thấy Dương Nghị, sắc mặt nhất thời liền âm trầm xuống tới: "Bây giờ còn đang thời gian đi làm phải không? Anh đang trốn việc?"



Trong lòng Dương Nghị thầm mắng: "Mẹ nó, ngươi cũng đang trong thời gian làm việc chạy tới đây, hoàn hảo còn có ý mắng ta?" Trên mặt hắn lại hiện nụ cười, giải thích: "Hôm nay tôi vừa lúc có thời gian rỗi, Nhạc phó viện trưởng nếu như không tin, có thể hỏi Lưu chủ nhiệm."



Hôm nay Dương Nghị vốn không hề xin nghỉ làm, thế nhưng hắn tin tưởng, nếu như Nhạc Tử Mẫn thực sự hỏi việc này với Lưu chủ nhiệm khoa kiểm nghiệm, Lưu chủ nhiệm nhất định sẽ nói hắn có xin nghỉ.



Nhạc Tử Mẫn cũng hiểu rõ chuyện này, hừ lạnh một tiếng, không hề để ý tới hắn, xoay người hướng bên trong đại học Ung Thành đi đến.