Siêu Cấp Tiên Y

Chương 41 : Tình Huống Có Biến

Ngày đăng: 17:58 20/04/20


Ngày hôm nay là cuối tuần, mỗi thứ bảy và chủ nhật, phòng y tế đại học Ung Thành nơi Trương Văn Trọng làm việc đều sẽ lưu lại hai bác sĩ và một hộ sĩ nhận trực ban. Tuần trước Trương Văn Trọng cũng vừa trực ban xong, nên tuần này lại đến phiên hắn được nghỉ ngơi.



Trương Văn Trọng đầu tiên tắm rửa, thay bộ quần áo khô mát, sau đó mới đổ hết chất thuốc trong thùng gỗ, lại cất đi để ngày mai tiếp tục sử dụng.



Phòng ở Trương Văn Trọng thuê, phòng khách cũng không lớn, hắn ở trong phòng đánh hai bộ quyền cước, hoạt động gân cốt một phen, sau đó mới từ từ phun ra một ngụm trọc khí.



"Ân, cảm giác thật đúng là không tệ, tuy rằng còn chưa đạt được cảnh giới Luyện Cốt, nhưng thực lực cũng đề thăng rất lớn." Sau khi cảm thụ tình huống biến hóa của thân thể một phen, Trương Văn Trọng đối với sự thành công sau đêm tu luyện phi thường thỏa mãn, mỉm cười gật đầu.



Ngay lúc này, điện thoại di động của Trương Văn Trọng lại vang lên.



Trương Văn Trọng cầm điện thoại nhìn màn hình, thấy người gọi là Lâm Tử Mạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Vừa chuyển điện thoại, Trương Văn Trọng không giải thích được hỏi: "Uy, bác sĩ Lâm, không phải đã hẹn ngày mai rồi sao? Sao ngày hôm nay cô lại gọi điện thoại vậy?"



"Không tốt, bác sĩ Trương, sự tình có biến hóa!" Từ trong điện thoại truyền ra thanh âm của Lâm Tử Mạn, có chút vẻ lo lắng: "Đêm qua tôi đã đem chuyện này nói với mẹ của tôi, thế nhưng bà nói cho tôi biết, bà đã mời người xem xét cho tôi một đối tượng để thân cận, ngày mai sẽ đến nhà tôi dùng cơm."



"Chuyện này thật đúng là có chút phiền phức rồi." Trương Văn Trọng nói: "Như vậy cô dự định làm sao? Nếu không chúng ta đổi lại ngày khác?"




Sau khi mua xong quần áo, Lâm Tử Mạn lại đưa Trương Văn Trọng đi mua lễ vật cho cha mẹ nàng. Do biết rõ sở thích của cha mẹ, nên lễ vật Lâm Tử Mạn chọn đều có thể làm hài lòng cha mẹ.



Hai người chuyển động trong đường Hà Tây suốt ba giờ, rốt cục đã mua đầy đủ những gì cần thiết.



Nhìn những thứ đã mua tới, Lâm Tử Mạn thỏa mãn gật đầu, cười ha hả nói: "Được rồi, toàn bộ đã mua xong, bác sĩ Trương, ngày mai anh ngàn vạn lần đừng tắt máy, nếu không tôi sẽ không liên lạc được với anh."



"Yên tâm đi, tôi khẳng định sẽ không tắt máy." Trương Văn Trọng cười đáp.



"Ai, được rồi..." Lâm Tử Mạn đột nhiên nhớ tới một việc: "Ngày mai chúng ta cũng không thể cứ xưng hô bác sĩ Trương, bác sĩ Lâm mãi, bằng không, kẻ ngu ngốc cũng biết giữa hai chúng ta cũng không có quan hệ gì. Ngô, như vậy đi, ngày mai tôi gọi anh là Văn Trọng, mà anh cứ gọi tôi là Tử Mạn, thế nào?"



"Được, đều nghe cô." Trương Văn Trọng gật đầu.



Hai người tụ cùng một chỗ, thương nghị chút vấn đề chi tiết, sau khi xác định không còn gì khó khăn, liền chuẩn bị chia tay về nhà.



Ngay lúc này, một trận âm thanh rầm rĩ vang lên, hai người nhìn về hướng phát ra tiếng ồn ào, nhưng chỉ nhìn thấy một đám người vây quanh cùng nhau, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.