Siêu Cấp Tiên Y

Chương 59 : Người Nói Vô Tâm, Người Nghe Hữu Ý

Ngày đăng: 17:58 20/04/20


Trương Văn Trọng và Vưu Giai cũng không biết, chuyện hai người gặp nhau tại cửa trường đại học, không ngờ lại làm nổi lên một hồi náo nhiệt lớn đến như vậy. Lúc này, bọn họ đang ngồi xe hướng ngoại ô Ung Thành chạy tới.



Vưu Giai vừa lái xe, vừa hướng Trương Văn Trọng giải thích: "Bởi vì khí trời năm nay quá nóng bức, ông nội tôi đã dời tới biệt thự ngoại ô để nghỉ hè, cho nên buổi tiệc sinh nhật lần này của ông, cũng được tổ chức trong biệt thự ngoài ngoại ô."



"Thì ra là thế." Trương Văn Trọng gật đầu, biểu thị đã hiểu.



Lúc này đang là lúc cao điểm của giờ tan tầm, xe cộ lui tới trên đường nối liền không dứt, tình huống kẹt xe cũng vô cùng bình thường, điều này làm cho Vưu Giai vô cùng nôn nóng, liên tục đưa tay xem đồng hồ, rất sợ sẽ đến trễ.



May mắn chính là, mỗi lần kẹt xe thời gian cũng không lâu, mà lúc ra khỏi nội thành Ung Thành, xe cộ đi trên đường rõ ràng giảm bớt rất nhiều, cuối cùng Vưu Giai cũng nhẹ lòng, không cần lo lắng chuyện sẽ đến muộn.



Rất nhanh, Vưu Giai đã lái chiếc BMWs số 7 màu hồng rượu của nàng vào trong một biệt thự phong cách kiểu giả cổ Trung Quốc. Ở chung quanh tòa biệt thự này, là một mảnh hoa viên cùng vườn trái cây diện tích khá lớn. Những cây cối ở đây mọc rất tốt, thực vật tràn đầy xanh tươi, che đi ánh nắng mặt trời chói chang ngày hè, làm tòa biệt thự lúc nào cũng được ở trong hoàn cảnh râm mát sảng khoái.



Bên cạnh biệt thự, có một bãi đỗ xe. Lúc này trong bãi đã đỗ đầy xe, các loại xe đủ mọi kiểu dáng nổi tiếng, nghiễm nhiên giống như một buổi biểu diễn danh xe.



Nhìn những chiếc xe nổi tiếng này, Vưu Giai thở dài, nói: "Vốn theo ý tứ của ông nội tôi, cũng không muốn tổ chức buổi chúc thọ quá lớn, chỉ là muốn chỉ có người trong nhà tụ tụ với nhau là được. Thế nhưng bác cả và bác hai của tôi, cũng kiên trì phải làm buổi chúc thọ thật lớn, thật náo nhiệt, vì vậy đem thiệp mời phát khắp nơi, đem thượng tầng nhân vật nổi tiếng của Ung Thành thậm chí toàn bộ tỉnh Thiên Nam đều mời tới. Kỳ thực tâm tư của bọn họ, ông nội cũng biết, chính là muốn nương nhờ buổi chúc thọ cho ông nội, để hiển lộ một chút thế lực của Vưu gia, gây nên quan hệ tới lui sâu sắc đối với những nhân vật lớn kia. Cho nên mấy ngày nay tâm tình của ông nội vẫn không tốt lắm." Nàng hiển nhiên đã xem Trương Văn Trọng như bạn bè, bằng không cũng không ở trước mặt hắn, nói ra những lời oán giận như vậy.



Vưu Giai cho xe dừng ngày trước cửa bãi đỗ xe, cùng Trương Văn Trọng bước xuống, sau đó giao chìa khóa xe cho bảo an canh giữ ở bãi, để hắn thay mình đậu xe. Mà nàng dẫn theo Trương Văn Trọng, dọc theo một con đường nhỏ bên cạnh dòng suối nhỏ trong suốt mọc đầy cỏ xanh, đi về hướng biệt thự.




"Chào anh, Vưu tiên sinh." Trương Văn Trọng đúng mức vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



"Trương tiên sinh, rất xin lỗi, tôi phải để Vưu Giai tạm thời rời khỏi đây chốc lát." Lúc nắm tay, Vưu Lương khách sáo nói.



Trương Văn Trọng mỉm cười nói: "Không sao, hai người xin cứ tự nhiên."



Vưu Giai đột nhiên nói: "Ai, được rồi, Trương tiên sinh không phải rất thích ngọc khí sao? Ở trong biệt thự này, cũng có phòng của tôi, nơi đó có nhiều ngọc khí do tôi sưu tầm trong những năm gần đây. Nếu không, anh đến phòng tôi ngồi chơi, chờ tôi đi gặp ông nội xong, trở lại chiêu đãi anh."



Vưu Lương nghe được lời nói của nàng, không khỏi nhìn Trương Văn Trọng thêm vài lần. Trong ấn tượng của hắn, Vưu Giai không hề có bạn trai. Càng chưa nói tới mời người đàn ông nào vào trong phòng của nàng. Hắn không khỏi suy đoán, người thanh niên trẻ tuổi gương mặt cũng không có gì sâu sắc này, có quan hệ gì với Vưu Giai?



Không chỉ có hắn đang suy đoán, người chung quanh đều đang suy đoán.



Kỳ thực, khi Vưu Giai nói những lời vừa rồi, cũng thật ra không hề suy nghĩ nhiều. Nàng chỉ đơn giản nghĩ, Trương Văn Trọng giúp nàng lớn như vậy, đưa cho ông nội nàng tranh chữ quý giá, nàng thế nào cũng không thể bạc đãi đối phương, cho nên mới đưa ra ý nghĩ mời Trương Văn Trọng vào phòng ngắm xem có loại ngọc khí nào thích hợp tặng cho hắn, cũng không hề có ý tứ gì khác.



Bất quá có một câu nói rất hay: Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.