Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 159 : Vĩnh Viễn Không Lùi Bước (1)

Ngày đăng: 01:35 19/04/20


Quan chỉ huy râu bạc đã trải qua rất nhiều biến cố, có kinh nghiệm mười mấy năm cầm quân, lần này sau khi chuyện đột nhiên xảy ra, lập tức vừa phát tiền, vừa tăng quân hàm, an ủi những vị đội trưởng đang ngồi đây.



Các đội trưởng đang ngồi thấy tiền và quân hàm tới tay để xoa dịu thì cũng biết có làm khó tổng chỉ huy nữa cũng không có được tiến triển gì thực chất, tốt nhất cứ nhận đã rồi tính.



Đám đội trưởng và Lâm Phi sau khi nhận được hứa hẹn của quan chỉ huy xong thì cũng ra khỏi phòng chỉ huy luôn.



Quan chỉ huy râu bạc cúi người, cất bước tiễn đám người này xong liền nhìn cái ghế cong vẹo trong phòng chỉ hủy, phẫn nộ bắt đầu phái nhân thủ, điều tra mọi người, dùng thủ đoạn sét đánh để xác định sự kiện này. Tất cả thủ tục đều bị rút ngắn đi, chỉ cần là người khả nghi, có thể tiếp xúc tới thiết bị thông tấn là sẽ bị bắt hết vào phòng tối thẩm tra.



Không còn cách nào. Vì vị trí tổng chỉ huy của chính mình, quan chỉ huy râu bạc biết mình nếu không tìm được nội gian thì lần này cũng phải tìm được kẻ chết thay, tiếp nhận lửa giận của các đội trưởng này.



Đêm hôm đó, trong khi điều tra xét hỏi, kết hợp với máy phát hiện nói dối, hai tên nội gian đã bị điều tra ra.



Hai tên nội gian này là người mới vừa được phái tới Minh Thần Tinh, là quan quân trợ giúp chiến sự. Một người là đội phó đội thông tấn tín hiệu. Chính hắn động tay chân bên trong thiết bị thông tin. Đương nhiên dựa theo thủ tục kiểm tra bình thường thì hắn rất kín kẽ, không lưu lại chút manh mối nào, sẽ không bị phát hiện được.



Nhưng lần này quan chỉ huy râu bạc của Minh Thần Tinh động chân tay rất nhanh, bắt đầu làm việc không theo trình tự quân sự. Tất cả những nhân viên khả nghi đều phải dùng thiết bị phát hiện nói dối kiểm tra cả.



Sau khi lặp đi lặp lại vô số lần, tên gián điệp xui xẻo này, bởi mới được điều về Minh Thần Tinh nên bị thẩm vấn trọng điểm, cuối cùng lộ ra.



Hắn còn cung khai ra một đồng bọn bên trong những người chiến đấu, thế nên dù đồng bọn hắn còn chưa có hành động gì thì cũng đã bị đồng đội vì bức cung mà khai lộ ra rồi.



Đương nhiên là sau đó hai người này bị quan chỉ huy râu bạc giao cho hai mươi đội trưởng vừa chấp hành nhiệm vụ lần này tiến hành "thẩm vấn".



Lâm Phi cũng may mắn được tham gia hoạt động thẩm vấn có thể coi là nghiên cứu giải phẫu nhân thể này.



Kết quả là ngày thứ hai, trong một trạm xử lý rác của Minh Thần Tinh xuất hiện hai khối thịt nhìn không ra hình người, bên cạnh còn lắp hai thiết bị duy trì sự sống đơn giản, bị chôn xuống dưới đất.



Trên người hai kẻ này bị đổ mười mấy loại hóa học ăn mòn, không ngừng phát ra tiếng kêu gào ô ô. Mà đại bộ phận trang bị này đều là kiệt tác của Lâm Phi cả.



Mãi tới hai ngày sau, tiếng động mới ngừng lại, sau đó có người tới xử lý hai cục thịt thối này.



Một trận phong ba nội gian, dưới sự cố ý che đậy của quan chỉ huy râu bạc, cuối cùng hạ màn rất nhanh.



Đội ngũ tham gia nhiệm vụ chiếm được phần thưởng bằng tiền và thăng cấp quan hàm nên cũng không gây chuyện nữa. Một tuần sau đó, sự kiện nội gian này cũng như chưa từng xảy ra vậy. Đương nhiên bộ chỉ huy của Minh Thần Tinh lại tiếp tục cử người tới để lắp đặt thiết bị giám sát.



Thánh giáo Thiên Long Liên Bang, người lãnh đạo phản quân Ám Phi Hoa đang ngồi bên trong giáo được thiên sứ đọa lạc của mình. Cô ngồi trên ghế dưới bức tướng thiên sứ đọa lạc mười hai cánh đen, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.



Lực lượng võ trang của phản quân phát triển, sau khi lấy được tiền gấp trăm lần từ cá cược trong game Cơ Giáp Đế Quốc, có thể nói là đã được thay đổi toàn bộ, giống như mặt trời lên cao, âm thầm xây dựng được ba xưởng chế tạo cơ giáp chiến đấu cỡ nhỏ và một công xưởng chế tạo chiến hạm loại nhỏ.



Nhưng mấy xưởng này vốn là cơ sở võ trang tư nhân của lính đánh thuê vũ trụ, có thể nói là sản lượng có hạn, một năm cũng không sản xuất được mấy ngàn cơ giáp, một hai chục chiến hạm loại nhỏ hoặc chiến hạm vận chuyển.



Mấy ngàn cơ giáp thoạt nhìn có vẻ nhiều nhưng phân chia ra cho ngàn vạn nghĩa quân thì còn lâu mới đủ. Hiện tại Ám Phi Hoa đã sắp xếp cấp dưới là nhân viên nghiên cứu và kỹ sơ cơ giới gia tăng sản lượng.



Kim loại thì đã tìm được nguồn cung. Mà nguồn động lực của chiến hạm và cơ giáp, năng lượng tinh thạch lại vô cùng thiếu. Năng lượng tinh thạch vẫn là vật phẩm quân Thiên Long Liên Bang cần, dù có thu mua được ở một số mỏ khoáng tư nhân bên trong Thiên Long Liên Bang thì sản lượng cũng rất có hạn, không thể thu mua quy mô lớn được. Giá cả vừa cao, hơn nữa có thể khiến quân đội Thiên Long Liên Bang để ý tới.



- Năng lượng tinh thạch, làm thế nào mới có thể an toàn, lại bí mật thu được thật nhiều năng lượng tinh thạch nhỉ?



Ám Phi Hoa bắt đầu thấy nhức đầu rồi.



Những vùng đất có dự trữ năng lượng tinh thạch của Thiên Long Liên Bang đều bị quân đội kiểm soát, lực phòng huấn luyện thể năng ngực so với ngân hàng còn cao hơn vài lần. Hiện tại nếu đi cướp, có thể cướp được hay không thì chưa nói nhưng một khi đi cướp thì chẳng khác gì đối kháng chính diện với quân đội Thiên Long Liên Bang. Đối với quân phản loạn Thánh giáo đang phát triển, đó hiển nhiên không phải là một quyết định sáng suốt.



Mà không giải quyết được vấn đề năng lượng tinh thạch là thứ cơ giáp và chiến hạm đều cần này thì không thể đề cao số lượng cơ giáp và võ trang của quân phản loạn Thánh giáo được. Đây là một câu hỏi vô cùng khó giải.



- Tinh cầu có thể khai thách năng lượng tinh thạch. Mỏ năng lượng tinh thạch. Chỉ có tự mình khai thác năng lượng tinh thạch thì mới giải quyết được cục diện khó khăn này.


Lâm Phi đại nghĩa vô cùng nói.



- Lâm Phi, anh điên rồi. Ở lại chỗ này chỉ có chờ chết. Anh còn chưa tốt nghiệp trường quân sự mà, vẫn không coi là quân nhân.



Lam Bách Hợp hơi lo lắng nói.



- Anh không muốn làm thất vọng bộ quân phục trên người. Lam Bách Hợp, em không cần nhiều lời nữa. Anh phải ở lại.



Lâm Phi nói xong liền chuẩn bị xoay người, đi ra bên ngoài kho cơ giáp.



- Lâm Phi! Trở về đi!



Lam Bách Hợp muốn chạy ra ngoài, túm Lâm Phi trở lại.



- Lâm Phi, bà đây coi trọng cậu. Đây mới là quân nhân chân chính. Lam Bách Hợp, cô không cần đi. Cô không kéo hắn về được đâu.



Hắc Yên Hoa hô lớn với bóng lưng Lâm Phi.



- Tôi cũng muốn ở lại.



Lam Bách Hợp kiên định nói với Hắc Yên Hoa. Vừa nói cô vừa tránh khỏi cánh tay Hắc Yên Hoa, chạy về phía Lâm Phi.



- Chúng tôi cùng nhau chiến đấu.



Lam Bách Hợp nói.



- Không cần đâu.



Lâm Phi mỉm cười nói, sau đó vung quyền, trực tiếp đánh ngất Lam Bách Hợp.



- Đội trưởng Hắc Yên Hoa. Bạn gái tôi giao cho cô đó. Nhờ cô chăm sóc cô ấy giúp tôi.



Lâm Phi lại quay lại, nói với Hắc Yên Hoa. lúc này hắn cảm thấy lời nói của mình giống trăn trối quá.



- Yên tâm đi. Chỉ cần tôi không chết thì bất cứ kẻ nào cũng không làm hại Lam Bách Hợp được. Tôi dùng tính mạng của mình cam đoan đấy.



Hắc Yên Hoa đáp.



Lâm Phi xoay người rời khỏi kho của tiểu đội Hắc Yên Hoa. Khi hắn đi rồi, một phi thuyền vận chuyển loại nhỏ liền bay lên, trốn khỏi Minh Thần Tinh.



Đối mặt với chiến đấu sắp bắt đầu, Lâm Phi quyết định điều khiển cơ giáp mà mình quen thuộc nhất, cơ giáp Thanh Long Hào.



Hắn đi tới trong kho cơ giáp, tiến vào phòng điều khiển của Thanh Long Hào, ấn phương thức khởi động trong Cơ Giáp Đế Quốc, khởi động cơ giáp.



Lần này Lâm Phi hiểu rõ đây không phải là game mà là một cuộc chiến thực sự.



Bên ngoài cứ điểm của Minh Thần Tinh, sáu ngàn chiến sĩ cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc đang hợp thành vòng vây, tới gần cứ điểm. Phóng viên của Bách Thú Đế Quốc đi theo quân đội, đang không ngừng đưa tin về trận chiến này.



Cửa lớn của Thiên Long Liên Bang đóng chặt. Ngay lúc Huyết Sắc Mã Lệ của Bách Thú Đế Quốc sắp phát lệnh tổng tấn công thì...



Một cơ giáp cầm kiếm năng lượng, sau lưng đeo súng bắn tỉa màu xanh xuất hiện bên ngoài cửa cứ điểm.



Cơ giáp Thanh Long Hào đứng trước mặt sáu ngày chiến sĩ cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc, trong tay cầm kiếm năng lượng còn chưa rút khỏi vỏ.