Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 208 : Bệnh Viện Tâm Thần Không An Toàn
Ngày đăng: 01:35 19/04/20
Lâm Phi bởi "cống hiến" truyền tin tức giả lúc trước nên được viện trưởng bệnh viện tâm thần cho nghỉ năm ngày.
Tự hắn thoải mái trong năm ngày này, không bị bác sĩ và hộ lý bên trong tiêm thuốc hay kiểm tra cơ thể, không phải tới phòng chứa xác ngầm dưới đất ngủ, chỉ cần nghỉ ngơi, lấy tinh thần là đủ.
Lâm Phi đi theo tiểu hộ sĩ, tới phòng của mình trong bệnh viện rồi, phát hiện ra ông lão tướng quân Bách Thú Đế Quốc kia đang đứng thẳng tắp trong phòng, thấy Lâm Phi trở về liền hành lễ của Bách Thú Đế Quốc với hắn.
- Hoan nghênh ngài trở về, vương tử của tôi. Lão thần tiếp nhận kiểm duyệt của người, có chỉ thị gì mới không?
Ông lão tướng quân điên cung kính hỏi Lâm Phi.
- Vất vả cho ông rồi. Chỉ thị mới nhất là trở về giường mình nằm, nhắm hai mắt lại, bắt đầu đi ngủ. Tôi không cho phép thì không được nói chuyện. Phải nhớ là hiện giờ tên giả của tôi là Lâm Phi, đừng có gọi tôi là vương tử. Hiện tại chúng ta đang ở trên đất của Thiên Long Liên Bang, cẩn thận nếu để bại lộ thân phận của tôi thì sẽ ảnh hưởng tới nhiệm vụ bí mật đấy.
Lâm Phi bất đắc dĩ nói với ông lão điên.
- Tuân lệnh.
Sau đó ông lão điên liền trở về giường mình nghủ, bắt đầu nhắm hai mắt lại, ngoan ngoãn đi ngủ.
Lâm Phi cũng nằm trên giường mình, tự hỏi đối sách tiếp theo. Chẳng qua nhất thời hắn còn chưa có đầu mối, đành phải đi một bước thì tính một bước vậy.
Ban đêm, Lâm Phi nghe thấy cửa phòng bị mở ra. Hai bác sĩ và bảo vệ thắt lưng rất to bắt đầu đi vào phòng, tiêm thuốc cho ông lão điên, sau đó mang ông lão điên thần trí mơ hồ đi, bó chặt bằng vải trắng, vác ra bên ngoài.
- Các người mang ông lão ấy đi đâu?
Lâm Phi nghĩ dù sao mình cũng có lệnh đặc xác của viện trưởng bệnh viện tâm thần, không ai dám động vào mình nên hỏi một câu.
- Mang hắn đi chữa trị, ngừng thời gian. Cậu ngủ đi. Trong năm ngày này cậu không cần phải đi. Có nhu cầu gì thì ngày mai cho hộ sĩ chịu trách nhiệm biết. Cô ấy sẽ chuẩn bị tốt cho cậu, cố gắng thỏa mãn yêu cầu của cậu.
- Tà giáo Thánh nữ Ám Phi Hoa, còn có người như vậy sao? Cô ta còn sống hay đã chết? Có thể cho tôi gặp một chút không?
Lâm Phi thử hỏi.
- Được. Tôi sẽ bảo cấp dưới dẫn cậu đi gặp Ám Phi Hoa. Lúc này cô ta đang bị giam tại nhà tù của chúng tôi.
Viện trưởng bệnh viện tâm thần nói, sau đó lại cho một tiểu hộ sĩ dẫn Lâm Phi đi gặp Ám Phi Hoa.
Lâm Phi tiến vào phòng giam của Ám Phi Hoa, cũng đóng cửa phòng lại.
- Lâm Phi, tôi không hoa mắt hay bị ảo giác chứ? Tôi nhớ rõ là rất nhiều năm trước anh đã chết rồi mà?
- Tôi là Lâm Phi của năm mươi năm trước.
Lâm Phi bắt đầu giải thích, cũng bắt đầu yêu cầu Ám Phi Hoa truyền thánh lực cho mình, muốn hợp thể. Giống như dự định, Ám Phi Hoa sảng khoái đồng ý.
Nhưng lần này Lâm Phi mới sướng được một nửa thì đã nghe thấy bên ngoài có tiếng nổ mạnh, tiếng kêu cứu và tiếng cảnh báo phòng ngự vang lên.
- Tất cả các đơn vị chú ý. Vũ Trụ Kỵ Sĩ Não Trùng đã phát hiện ra sự tồn tại của cứ điểm chúng tôi, đang xâm lấn vào. Mọi người tiến vào trạng thái chiến đấu.
Trong thiết bị thông tin liên tục phát thanh.
- Tôi ngất mất. Cứ điểm của nhân loại trong tương lai cũng không an toàn. Lần này mình bởi háo sắc mà sẽ bị côn trùng ăn mất.
Lâm Phi nghĩ thầm.