Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 221 : Lâm Phi Y Đức Cao Thượng

Ngày đăng: 01:35 19/04/20


- Các người đều biết là mỗi lần kiểm tra thì bóng di động cũng bất

đồng rồi. Hơn nữa đây là học phủ cấp cao nhất của Thiên Long Liên Bang.

Có thể lấy trước được đề thi từ nơi này là chuyện không thể xảy ra.



Một huấn luyện viên khác phản bác.



- Nếu như nghĩ hắn lừa gạt huấn luyện viên thì có thể xem lại biểu hiện

của Lâm Phi tại lễ khai giảng năm ngoái đi. Tôi có cảm giác thiếu niên

này tuyệt đối sẽ trở thành Chiến Thần cơ giáp đời nay.



Hiệu trưởng nói một câu mang tính tổng kết.



Đêm tới, Thẩm đại tiểu thư có trái tim mạnh mẽ mười phần lại nhớ tới trận

thi đấu ngày hôm nay. Thẩm Thanh hết sức không phục trận tỉ thí ban

ngày. Cô đã thử dùng phương pháp của Lâm Phi mà chạy qua đoạn đường hai

trăm thước kia.



Cô kiên trì tin tưởng mình là thiên tài, trong

người đồng lứa không ai có thể vượt qua mình, dù là về điều khiển cơ

giáp hay là về gì đi nữa.



Bởi vậy cô bắt đầu thử phương pháp chạy của Lâm Phi để thông qua kiểm tra.



Nhưng mỗi lần đều chỉ chạy được mười thước là bị đánh trúng.



Cô lần lượt thử tập nhưng lần lượt thất bại, cuối cùng kiệt sức mà ngã ra đường chạy.



Ngày thứ hai, Thẩm Thanh xin nghỉ không lên lớp. Cô lại tới đường chạy để luyện tập.



Cả một ngày trời, kết quả vẫn như cũ. Cô chạy như Lâm Phi thì nhiều nhất

chỉ được năm mươi thước là sẽ bị bóng kim loại đánh trúng, căn bản không thể tránh thoát tới cuối cùng.



- Rốt cục hắn làm thế nào chứ?

Chẳng lẽ trước khi hắn chạy đã nhớ và tính toán tốt quỹ tích của toàn bộ bóng kim loại rồi sao? Như vậy cần phải có năng lực tính toán rất kinh

khủng đó.



Thẩm Thanh thầm nghĩ.



Lần đầu tiên cô có cảm giác thất bại.



Nhưng vậy, Thẩm Thanh liên tục xin nghỉ mười ngày, mỗi ngày đều chạy tới đường chạy này luyện tập, luyện tới đêm khuya.



Buổi tối ngày thứ mười, rốt cục Thẩm Thanh có thể giống như biểu hiện của

Lâm Phi mười ngày trước, chạy thẳng một mạch qua hai trăm thước, trốn

khỏi toàn bộ bóng kim loại.



Nhưng tốc độ Thẩm Thanh chạy nhanh

hơn Lâm Phi nhiều. Cô hiểu rõ là mỗi lần giảm tốc độ lại là trong đầu

phải tính toán quỹ tích của cả trăm quả bóng kim loại. Chuyện này căn

bản cô không làm nổi.



Có thể dùng phương pháp chạy thẳng một

đường thông qua, Thẩm Thanh quyết định đi hỏi Lâm Phi xem mười ngày

trước hắn làm sao có thể thông qua đường chạy kia. Hơn nữa cô cũng muốn

tỉ thí một trận với hắn, lại đánh thắng hắn. Như vậy thì mình có thể đi

hoàn thành mộng tưởng, tới tiền tuyến tham chiến, giống như phụ thân,

trước kia ở tiền tuyền không ngừng trưởng thành, cuối cùng trở thành

Chiến Thần cơ giáp đời này của liên bang.



Ngày thứ hai, Thẩm Thanh giữa trưa đi tới lớp A khoa cơ giáp của Lâm Phi, phòng học năm hai.



Tiếp đón cô chính là một huấn luyện viên tên Lam Linh Nhi.



- Cô tìm Lâm Phi à? Hôm nay hắn không tới. Gần đây hắn xin nghỉ, đi tới một viện quân y, làm bác sĩ phẫu thuật chính.



Lam Linh Nhi nói với Thẩm Thanh trước mặt.



- Vậy khi nào thì hắn về? Không phải hắn học cơ giáp sao? Sao lại đi viện quân y làm bác sĩ phẫu thuật chính được?



Thẩm Thanh hỏi.



- Có lẽ một tuần sẽ về. Có lẽ lâu hơn.



- Cô có cách nào liên hệ với hắn không?



- Không có.



Lam Linh Nhi hơi có địch ý với tiểu mỹ nữ trước mặt này. Tiểu mỹ nữ này

không ngờ dám chủ động tìm Lâm Phi. Lâm Phi là anh rể của mình mà. Suy

nghĩ cho chị mình, Lam Linh Nhi liền nói dối. Không không nói số điện

thoại của Lâm Phi cho Thẩm Thanh trước mặt.



- Vậy thì tuần sau tôi tới vậy.



Thẩm Thanh trả lời, đồng thời trong lòng nghĩ, xem ra mình phải lùi lại một tuần mới đi tiền tuyến rồi.



Cô còn không biết dù Lâm Phi có trở lại Bắc Đẩu Tinh thì mỗi học kỳ muốn

lên lớp cũng phải xem tâm tình. Không phải ngày nào hắn cũng đi học. Hắn nhàm chán lắm thì mới tới học viện dạo một vòng thôi.



Lâm Phi đã đi tới viện nghiên cứu y học của Phùng Hợp Bà Bà từ sớm, cùng Âu Dương

Phượng cưỡi phi thuyền vận chuyển loại nhỏ đi về phía viện quân y tiền

tuyến Lam Tư Đặc tinh rồi.



Khi tới viện quân y Lam Tư Đặc tinh, Lâm Phi và Âu Dương Phượng liền được phân công tới một phòng phẫu thuật.


Tiếng nói trong trẻo của một tiểu hộ sĩ vang lên trong điện thoại.



Lâm Phi nghe thấy tiếng nói này, do dự trong chốc lát.



Lúc này hắn đã có ý nghĩ quăng di động đi rồi. Bốn mười người trọng thương, nếu mình không tới điều trị, để bác sĩ khác làm thì có thể là chết một

nửa hoặc nhiều hơn. Như vậy thì nhiệm vụ cứu từ phù thương này của Hệ

Thống Chiến Thần nhất định sẽ phán mình thất bại.



Lâm Phi hiểu rất rõ hậu quả khi nhiệm vụ này thất bại, đó là mình phải đi tới không gian y học chuyển chức một lần nữa.



Hệ thống biến thái trong đầu mình tuyệt đối sẽ không nhân từ.



Mà đó lại là địa phương mà Lâm Phi không muốn nghĩ tới nhất.



Nhưng trước mắt, Âu Dương Phượng lại không chút phản kháng, chờ mình “xơi”.

Tiểu mỹ nữ Âu Dương Phượng đang yếu ớt nằm trên giường, chờ đợi mình

không chút phản kháng nào.



Nhưng xơi Âu Dương Phượng lúc này cũng có nghĩa là nhiệm vụ thất bại.



Lâm Phi dãy dụa trong vực sâu tâm trí một hồi, cuối cùng quyết định từ bỏ, chưa xơi Âu Dương Phượng, đi cứu chữa bệnh nhân.



- Tôi sẽ qua ngay. Các người chuẩn bị dụng cụ phẫu thuật nhé.



Lâm Phi nói xong liền tắt máy.



- Âu Dương Phượng, bốn mươi tính mạng đang chờ anh cứu chữa. Hiện giờ hắn cần phải đi cứu bọn họ. Để lần tới anh xoa bóp toàn thân cho em nhé.



Nói xong Lâm Phi liền rời khỏi phòng ngủ của Âu Dương Phượng mặt đang đỏ bừng, chạy nhanh về phía phòng phẫu thuật ngoại thương.



Sau khi tới phòng phẫu thuật, Lâm Phi thay quần áo phẫu thuật rất nhanh,

cầm dao phẫu thuật trong tay, bắt đầu điều trị cho bệnh nhân.



Những hộ sĩ và người bệnh bên cạnh đều cảm thấy tiểu hộ sĩ của Lâm Phi không

đúng. Trong ánh mắt hắn có sát khí vô tận khiến người ta không dám nhìn.



Khắp người Lâm Phi là sát khí, tay cầm dao phẫu thuật bắt đầu không ngừng cứu chữa tính mạng của bệnh nhân trọng thương.



Cứ như thế, khi đêm xuống, Lâm Phi đã hoàn thành bốn mươi ca phẫu thuật,

chữa trị tốt cho bệnh nhân trọng thương. Hắn kéo thân thể mệt mỏi của

mình về phòng ngủ.



Sau đó mười ngày, Lâm Phi chỉ đi đi lại lại giữa phòng ngủ của mình và phòng phẫu thuật.



Mỗi lần trở về phòng, nếu không mệt mỏi quá thì hắn đều gọi điện cho Âu

Dương Phượng. Nhưng mỗi lần Âu Dương Phượng đều đang ở phòng điều trị

xương khớp. Thời gian nghỉ ngơi của bọn họ lại lệch nhau.



Mười ngày sau, chiến đấu giữa liên bang và đế quốc tại Lam Tư Đặc tinh kết thúc. Liên bang dành thắng lợi toàn diện.



Chiến đấu kết thúc, bệnh nhân cũng ngừng được đưa tới. Lâm Phi rốt cục không cần phải tới bàn mổ làm phẫu thuật nữa.



- Đinh đông. Xác suất điều trị ngoại khoa thành công là 97%. Ký chủ đã

hoàn thành nhiệm vụ cứu từ phù thương, thu được phần thưởng: Dao phẫu

thuật cực phẩm dùng bền.



- Dao phẫu thuật này sắc bén phi thường, đâm không dính máu.



- Ký chủ có danh hiệu: Y học đồ phu, có con dao phẫu thuật này rồi, không chỉ có thể cứu chữa cho bệnh nhân trên bàn mổ mà có thể dùng nó làm vũ

khí chiến đấu cận chiến. Vật phẩm của Chiến Thần, dùng bền mãi mãi.



Hệ Thống Chiến Thần trong đầu cũng phát phần thưởng luôn.



Sau đó, phi thuyền vận chuyển của Lâm Phi và Âu Dương Phượng xế chiều đã tới viện quân y Lam Tư Đặc.



Sĩ quan phi thuyền vận chuyển xuống y viện, tìm được Lâm Phi và Âu Dương Phượng.



- Lâm Phi, rất cám ơn hành động của cậu trong mười mấy ngày qua. Tổng

cộng cậu tiến hành hai ngàn không trăm bảy mươi hai lần phẫu thuật,

không thất bại lần nào. Đây quả là một kỳ tích. Không hổ là đệ tử của

Phùng Hợp Bà Bà, ngôi sao bắc đẩu của nền y học. Ngày mai toàn bộ bác sĩ và hộ sĩ của y viện chúng tôi, cùng với những bệnh nhân đã hồi phục sẽ

chuẩn bị lễ tiễn cậu. Cảm tạ cậu đã nỗ lực trong mười mấy ngày qua. Cậu ở lại viện quân y Lam Tư Đặc thêm vài ngày nhé.



Viện trưởng nói với Lâm Phi rất khách sáo.



Mười mấy ngày nay, mỗi ngày Lâm Phi đều chỉ ngủ chừng bốn giờ, thời gian

khác đều là tiến hành phẫu thuật trên bàn mổ, kể cả ăn cơm thì cũng ăn

cạnh bàn mổ.



Vì đảm bảo xác suất thành công khi phẫu thuật, Lâm

Phi ở bàn mổ cả ngày lẫn đêm, kể cả thời gian xơi Âu Dương Phượng cũng

không có, đừng nói tới những hoạt động nghiệp dư khác.



Y đức của Lâm Phi đã cảm động mọi người tại viện quân y Lam Tư Đặc này rồi.



Theo bọn họ thấy thì thiếu niên bình thường rất ít nói này không chỉ có y

thuật cao siêu mà đồng thời còn có trái tim rất nhân ái. Mỗi ngày hắn

đều ở trên bàn phẫu thật, tranh đoạt tính mạng bệnh nhân với tử thần.



- Lâm Phi, là sĩ quan đón tiếp cậu, chúng ta có thể về muộn vài ngày.



Sĩ quan đón tiếp Lâm Phi đã nhận được yêu cầu tập thể của những thương

binh được Lâm Phi chữa khỏi. Hắn cũng bị y đức của Lâm Phi cảm động rồi. Lâm Phi cứu trị hơn hai ngày tính mạng binh sĩ tiền tuyến. Thân là quân nhân, thái độ của hắn với Lâm Phi cũng thân mật phi thường.