Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 223 : Đánh Nhau Trong Rừng

Ngày đăng: 01:35 19/04/20


Lâm Phi nhìn tiểu công chúa

đáng yêu Ngô Tiểu Man khóc, cảm thấy mình đúng là một tên quá bại hoại,

nhốt một cô bé như vậy, trong lòng cũng có ý nghĩ muốn thả Ngô Tiểu Man

ra ngoài, cho cô và cha, anh cô đoàn viên.



Nhưng Lâm Phi lại suy nghĩ một chút tới hạn chế của Hệ Thống Chiến Thần

trong não mình. Một khi thả Ngô Tiểu Man ra, trước khi cô chưa đạt tiêu

chuẩn, nếu một ngày cô không hoàn thành rèn luyện thì vì cô là tùy tùng

của mình, lượng trừng phạt của cô đều do mình chịu hết. Nghĩ tới lượng

trừng phạt kinh khủng kia, Lâm Phi lập tức bỏ ý nghĩ làm người lương

thiên. Cuộc sống yên bình của mình vẫn quan trọng hơn.



- Được rồi. Cố gắng rèn luyện đi. Muốn gặp phụ hoàng và hoàng huynh thì

sớm đánh bại tôi đi. Yên tâm. Chỉ cần cô đánh bại tôi một lần, tôi sẽ

thả cô ra ngày. Không còn sớm nữa, thời gian gặp mặt tối nay đã hết rồi. Tôi đi đây.



Lâm Phi nói với Ngô Tiểu Man, sau đó tắt hình chiếu trên đồng hồ đi, xoay người bắt đầu đi lên lầu.



Trong lòng Lâm Phi nghĩ, bởi sử dụng Chiến Thần ba phút (ngụy), Ngô Tiểu Man ít nhất phải đánh bại mình cả ngàn lần mới có thể được thả. Chắc cả đời này cô cũng không hoàn thành được mục tiêu này rồi.



Lâm Phi đi ra khỏi tầng hầm, đóng cửa lại rồi mới bắt đầu đi lên tầng trên.



Khi trở về phòng mình, Lâm Phi liền thấy trên đồng hồ thông tin có tin tức mới, là do Phùng Hợp Bà Bà truyền tới.



- Tên nhóc, lần này thực tập ở tiền tuyến, cháu làm không tồi. Lãnh đạo y viện tiền tuyến và các tướng lĩnh cũng đã liên hệ với bà rồi. Đánh giá

của bọn họ đối với cháu là cả về y thuật hay y đức đều rất cao, cũng đặc biệt phê duyệt cho viện nghiên cứu y học chúng ta làm rất nhiều nghiên

cứu mới. Vài ngày nữa rảnh rỗi thì tới đây giúp bà giải phẫu thi thể

nhé.



- Gần đây phải học cơ giáp, cháu còn đi học, bận việc lắm.



Lâm Phi lập tức trả lời Phùng Hợp Bà Bà. Trong trường hợp này mà đồng ý

đi giải phẫu thi thể, chắc Hệ Thống Chiến Thần trong đầu lại phát ra một nhiệm vụ tiêu chuẩn rất cao nào đó. Mình vừa mới trải qua mười mấy ngày phẫu thuật không ngừng rồi. Mà nghề bác sĩ chỉ là nghề tay trái của

mình thôi đấy. Lâm Phi cũng chuẩn bị nghỉ ngơi vài ngày, không chạm vào

dao phẫu thuật nữa.



Nghỉ nghi vài ngày xong, Lâm Phi quyết định lên lớp gặp huấn luyện viên Lưu Lệ.



Tảng sáng, hắn điều khiển xe bay đi tới học viện quân sự Bắc Đẩu.



Đi vào phòng học, Lâm Phi liền ngồi xuống vị trí cuối cùng cạnh cửa sổ.



Bởi Lâm Phi tới tương đối sớm nên phòng học mới chỉ có vài người. Huấn luyện viên Lưu Lệ cũng chưa tới.



Lâm Phi phát hiện ra trong bàn học của mình có một bức thư màu phấn hồng.



Hắn tò mò cầm lên.



Thấy lá thư màu hồng phấn này, ý nghĩ đầu tiên của Lâm Phi là có em gái

hay bà chị nào trong học viện quân sự Bắc Đẩu này viết thư tình cho

mình.



Lâm Phi tâm tình tốt đẹp, mở bức thư màu hồng phấn ra!



Mở bức thư màu hồng phấn ra, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy là tấm ảnh một cô gái mặc quân phục Thiên Long Liên Bang rất xinh xắn.



Mái tóc dài, mắt to đen láy, miệng anh đào nhỏ nhắn, không ngờ lại là tấm ảnh của tiểu mỹ nữ trong đợt kiểm tra mấy hôm trước.



- Con bà nó, nhất định là biểu hiện của anh đây ngày kiểm tra đó quá ưu

dị, khiến cho em gái khóa dưới này yêu mến rồi. Đi học đúng là tốt mà.

Nếu không đến thì cũng không nhận được thư tình đâu. Thảo nào buổi sáng
truy sát mình.



Nghĩ tới đây, Lâm Phi lập tức thi triển dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy) trở lại ba phút trước.



Cảnh tượng trước mắt thay đổi rất nhanh, Lâm Phi đang nhanh chóng né tránh đòn tấn công của Thẩm Thanh.



Hai người một đánh một chạy, thân thể loang loáng trong khu rừng.



Lâm Phi lại vung quyền xuất kích nhưng lần này hắn không có ra hết sức, đến cả một nửa sức lực cũng không đánh hết. Mà hắn đánh thẳng vào mắt

trái của Thẩm Thanh.



Một quyền đánh trúng. Dưới một quyền rất "nhẹ" của Lâm Phi, Thẩm Thanh á một tiếng, mắt trái bị đánh thành con gấu mèo.



- Đừng có đánh tiếp nữa. Cô không đánh được tôi đâu. Tôi không muốn giết cô.



Lâm Phi thu quyền, đứng nguyên tại chỗ nói.



- Tôi muốn đánh bại anh.



Thẩm Thanh không phục trả lời. Thẩm Thanh vẫn nhận mình là thiên tài

trong đám thanh niên, bị đánh trúng một quyền xong liền không cam lòng,

tiếp tục công kích Lâm Phi rất mãnh liệt.



Lâm Phi vừa tránh vừa ngăn cản, lại vung một quyền nữa ra, đánh cho một mắt nữa của Thẩm Thanh biến thành gấu mèo tiếp.



- Năng lực chiến đấu của cô quá thấp, không phải là đối thủ của tôi.

Đừng đánh nữa. Công kích của cô tôi có thể tránh né rất nhẹ nhàng. Công

kích của tôi cô lại không trốn được. Em gái khóa dưới, cô quá non rồi. Ở lại học viện quân sự Bắc Đẩu vài năm rồi hãy tới tiền tuyến đi. Cha cô

là nghĩ tốt cho cô thôi. Hắn sợ cô chiến tử tại tiền tuyến nên mới để cô tới học viện quân sự Bắc Đẩu học thêm. Đừng có công kích nữa, nếu không tôi đánh vào ngực cô đấy.



Lâm Phi vọt về phía Thẩm Thanh, vung vung cánh tay mình, hơn nữa còn xòe tay ra, vô sỉ lay động thong thả trước mặt Thẩm Thanh.



- Anh, anh... Tôi muốn tiến hành đối kháng cơ giáp với anh.



Thẩm Thanh nêu thế mạnh của mình ra. Nếu cận chiến không thắng hắn thì

phải so cơ giáp. Thẩm Thanh rất tự tin đối với thực lực điều khiển cơ

giáp của mình. Năng lực điều khiển cơ giáp của cô là do người cha Chiến

Thần dạy.



- Không đâu.



Lâm Phi nói xong liền xoay người, rời khỏi khu rừng nhỏ.



Hắn biết nếu mình đối kháng cơ giáp thì Thẩm Thanh có thể sẽ phát hiện

ra mình chính là Thiên Hạ Đệ Nhị. Chuyện mình là Thiên Hạ Đệ Nhị, có ít

đi một người biết thì tốt hơn một chút, tránh phiền toái.



Nhìn bóng lưng Lâm Phi rời đi, Thẩm Thanh vô cùng mất mát trở về phòng

mình. Cô muốn công kích từ phía sau lưng hắn nhưng nghĩ tới lời nói lúc

trước, nếu mình công kích tiếp thì hắn sẽ đánh vào ngực mình.



Thẩm Thanh biết khả năng cận chiến của mình, trước mặt thiếu niên này căn bản không có năng lực phản kháng.



Không muốn bị tấn công vào ngực, Thẩm Thanh chỉ có thể bỏ cuộc.



Trở lại phòng ngủ, Thẩm Thanh liền đi tới trước gương, dùng trứng gà áp

vào hai vành mắt đã bị Lâm Phi đấm, tự nói với mình trong gương.



- Lâm Phi, anh cũng dám phá nhan sắc của bổn đại tiểu thư. Tôi nhất định sẽ tìm dịp đánh bại anh về cơ giáp.