Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 236 : Tử Thần Tới Rồi

Ngày đăng: 01:35 19/04/20


Ngô Địch thấy người đàn ông mặc áo đen xuất hiện, chấn kinh véo cánh tay mình một cái, cảm thấy đau đớn.



- Chẳng lẽ đây là thật chứ không phải là mơ à? Chẳng lẽ đêm hai ngày

trước tôi gặp tử thần thật? Chẳng lẽ em gái Ngô Tiểu Man của tôi trở về

từ Minh giới thăm tôi thật?



Trong lòng Ngô Địch thầm nghĩ. Lúc này trống ngực hắn đang tăng tốc.

Ngay một giây trước khi nhìn thấy Lâm Phi, hắn còn cho rằng hai ngày

trước gặp Ngô Tiểu Man chỉ là trong mơ.



Ngô Địch lại véo tay mình một lần nữa, mãi tới khi véo tay thâm lại mới ngừng.



- Không cần véo nữa. Đây không phải là mơ đâu. Lần này tôi tới là để

hoàn thành ước nguyện của Ngô Tiểu Man. Cô ấy muốn gặp cậu, còn muốn gặp cha mẹ cậu nữa. Hoàng tử Ngô Địch, hiện tại cậu dẫn tôi tới hoàng cung

một chuyến nhé. Đêm nay cả nhà các người đoàn tụ.



Lâm Phi đè thấp giọng xuống, nói.



- Được, tôi dẫn anh đi gặp phụ hoàng, mẫu hậu tôi.



Ngô Địch quyết đoán đồng ý.



Cứ thế, hoàng tử Ngô Địch lái xe bay, mang theo Lâm Phi thuận lợi trở lại hoàng cung.



Đồng thời trên đường đi, Ngô Địch còn gọi điện cho cha mình, báo trước cho ông.



Nửa giờ sau, đại điện của hoàng cung, bởi vì lần gặp mặt này tương đối

đặc thù cho nên tất cả mọi người trong đại điện của thú vương đều bị tạm thời điều đi. Hơn nữa thú vương còn sắp xếp trọng binh chờ bên ngoài

đại điện.



Hoàng tử Ngô Địch đi trước mở đường. Lâm Phi đi theo phía sau hắn, sảng khoái tiến vào bên trong đại điện của hoàng cung.



- Phụ hoàng, đây chính là tử thần đại nhân mà con đã nói với cha.



Ngô Địch nói với phụ thân của mình.



- Tử thần các hạ, phi thường hoan nghênh người. Phiền người gọi con gái của tôi từ Minh giới trở về nơi này nhé.



Thú vương thay đổi sự uy nghiêm hàng ngày, khách sáo với Lâm Phi.



Thú vương lúc này không tin Lâm Phi mấy. Hắn cũng là một người không tin thần thánh.


Lâm Phi vừa đứng một bên chúc mừng cảnh gia đình đoàn viên thì Hệ Thống Chiến Thần trong đầu hắn đã cất tiếng nhắc nhở.



Nghe thấy âm thanh nhắc nhở này, Lâm Phi biết cần phải mang Ngô Tiểu Man rời đi rồi, miễn cho Ngô Tiểu Man nói nhiều hơn, khai mình ra. Một khi

cô khai mình ra thì tối nay tuyệt đối sẽ là một trận chém giết.



- Ngô Tiểu Man, thời gian tới rồi, cô nên đi cùng tôi thôi.



Lâm Phi đè thấp tiếng, nói với Ngô Tiểu Man.



- Cho tôi thêm một giờ có được?



Ngô Tiểu Man xoay người cầu khẩn Lâm Phi.



- Không được. Quy định của Minh giới không thể sửa đổi được. Nếu như cô

khăng khăng muốn ở lại đây thì cha mẹ và anh trai của cô sẽ bị Minh giới trừng phạt. Nếu cô không quay lại Minh giới lập tức thì sẽ gián tiếp

ảnh hưởng tới tuổi thọ của người sống.



Lâm Phi uy hiếp biến tướng.



Ngô Tiểu Man nghe thấy ý của Lâm Phi, biết nếu mình không đi thì Lâm Phi đối diện sẽ giết cha mẹ và anh trai mình.



Trong lòng Ngô Tiểu Man, Lâm Phi tuyệt đối là một kẻ điên, một kẻ điên

có chiến lực rất kinh khủng. Cô không dám vi phạm lời nói của Lâm Phi,

không thể làm gì khác hơn là lại xoay người đi tới trước vali hành lý,

sau đó cuộn thân thể lại, nằm vào trong.



- Tử thần các hạ, có biện pháp gì có thể cho Ngô Tiểu Man ở lại không?

Tôi thân là thú vương Bách Thú Đế Quốc, tôi có thể xây dựng miếu của các hạ trên mỗi tinh cầu. Tôi có thể ban bố sắc lệnh khiến tất cả dân chúng đều bắt đầu tin thần.



Thú vương bắt đầu thử bàn điều kiện với tử thần trước mặt.



Lâm Phi hoàn toàn không bị những điều kiện thú vương đưa ra đánh động. Mình chỉ là tử thần dỏm mà thôi.



Cả đời này có lẽ hắn sẽ chỉ làm tử thần một lần, tương lai không khéo có khả năng đóng giả làm đại thiên sứ. Cả tên thú vương này có muốn xây

miếu trên mỗi tinh cầu của Bách Thú Đế Quốc, thu nhận tín đồ thì cũng

liên quan tới cái lông à?



Chuyện này rất ít hấp dẫn đối với Lâm Phi.