Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 249 : Tiểu Công Chúa Mặc Áo Công Chúa
Ngày đăng: 01:36 19/04/20
- Thật tốt quá. Hôm nay tôi sẽ không khiêu chiến cơ giáp với anh nữa. Chúng tôi luyện tập yoga và cận chiến luôn nhé.
Ngô Tiểu Man hơi hưng phấn nói.
Bị nhốt lâu ngày trong nhà tù dưới đất, Ngô Tiểu Man rất khao khát được đi ra ngoài một chút.
Thế là đầu tiên Ngô Tiểu Man tập yoga một giờ sau đó tiến hành luyện tập cận chiến một giờ với Lâm Phi.
Trong cận chiến, Lâm Phi suy nghĩ tới chuyện dẫn Ngô Tiểu Man ra ngoài cho
nên cố hết sức không đánh lên mặt Ngô Tiểu Man. Nếu không để mặt mũi cô
thâm tím thì cũng không tiện dẫn ra ngoài.
Sau khi hai người kết thúc huấn luyện, Lâm Phi mang Ngô Tiểu Man lên xe bay, đi về phía một phố đêm của Bắc Đẩu Tinh.
Sau khi xe bay bay lên, Lâm Phi nói với Ngô Tiểu Man ngồi cạnh:
- Tiểu Man à, hiện tại Bách Thú Đế Quốc là tử địch của liên bang. Mỗi một công dân có huyết tính của liên bang đều hy vọng được ra tiền tuyến
giết địch. Cô đừng có để lộ thân phận công chúa của cô ra nhé, nếu không bọn họ mà phát hiện ra cô là hoàng tộc Bách Thú Đế Quốc, có thể đánh
cho cô một trận nên thân đấy. Lần này dẫn cô ra ngoài chỉ yếu là để cô
thoải mái một chút, sợ cô ở mãi dưới nhà tù dưới đất sẽ stress mất. Cô
cũng đừng nghĩ cách chạy trốn. Cô không chạy thoát được đâu. Nếu lần này mà cô còn bày trò thì sau này tôi không bao giờ dẫn cô ra ngoài nữa.
- Ừ.
Ngô Tiểu Man nghe Lâm Phi nhắc nhở, chỉ có thể mím môi, rất không vui mà gật đầu.
Sau khi xe bay dừng lại ở một bãi đỗ xe trên một con phố giải trí của Bắc
Đẩu Tinh, Lâm Phi liền kéo tay Ngô Tiểu Man như người yêu, bắt đầu đi
dạo phố đêm.
Phố đêm rất đông người, cũng rất náo nhiệt. Nguyên
nhân Lâm Phi nắm tay là sợ Ngô Tiểu Man thừa dịp đông người mà đột nhiên bỏ chạy.
Như vậy, hai người đi dạo trong phố đêm giống như tình
nhân, cô nhau ăn một ít quà vặt, xem một chút trò biểu diễn nhỏ, đồng
thời còn đi chụp vài tấm ảnh.
Ở bên đường là một cửa hàng quần áo nữ.
- Tôi muốn mua bộ quần áo này.
Thế là tiểu công chúa và Lâm Phi không hay biết đã đi tới cuối phố đêm, đến một bờ hồ.
Đây là một cái hồ nhân tạo cạnh phố đêm..
Hai người thấy trên bờ hồ có rất nhiều thuyền nhỏ cho tình nhân, hơn nữa có rất nhiều đôi giống bọn họ đang mua vé lên thuyền.
- Đêm ở Đại Minh hồ, không đi thăm Đại Minh hồ một vòng thì đúng là nuối
tiếc lớn nhất. Hai vị, lên thuyền gỗ đi Đại Minh hồ một vòng nhé. Lúc
này lên thuyền mới tốt. Còn một giờ nữa trời sẽ sáng. Đến lúc đó hai vị
có thể tới được giữa hồ, cũng ngắm mặt trời mọc.
Một cô gái bán vé tới trước mặt Lâm Phi, giới thiệu.
Ước nguyện sinh nhật mười sáu tuổi của tiểu công chúa là mong bạn trai xuất hiện, cùng mình ngắm mặt trời lặn, mặt trời mọc. Kết quả cô bị Lâm Phi
bắt cóc tới, chỉ có thể ngắm mặt trời mọc, mặt trời lặn qua song sắt của nhà tù dưới đất.
Trong tâm lý của cô vẫn luôn chờ mong được nắm tay một bạn trai đẹp giai, đi tới bờ biển ngắm mặt trời mọc.
Hiện giờ dù biển biến thành hồ nhưng tiểu công chúa vẫn nói với Lâm Phi đầy chờ mong:
- Lâm Phi, chúng ta ra giữa hồ ngắm mặt trời mọc nhé.
Lâm Phi trực tiếp đồng ý yêu cầu nho nhỏ này của tiểu công chúa.
Vậy là hai người bắt đầu mua vé. Lâm Phi chọn loại vé rẻ nhất, mua hai vé
liền leo lên một chiếc thuyền gỗ lớn, ngồi vào ghế tình nhân trên
thuyền.
Sau khi thuyền gỗ đầy người đi ngắm mặt trời mọc liền khởi động. Cô hướng dẫn viên du lịch đứng ở phía trước, bắt đầu kể chuyện.
- Các vị lữ khách. Vốn đây là lần cuối cùng chiếc thuyền này khởi hành.
Nó đã ở bến tàu này ba mươi lăm năm rồi. Ngày mai khi trở lại bến tàu,
đó sẽ là lần cuối cùng San Hô Hào chở khách. Mọi người sẽ được công ty
du lịch tặng mỗi người một món quà nhỏ...
Lâm Phi nghe thấy cô
hướng dẫn viên này giới thiệu mới biết vì sao giá vé của chiếc thuyền
này rẻ được một nửa, hóa ra là loại thuyền nát, sắp hỏng tới nơi rồi.