Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 3 : Ngục Giam Karl

Ngày đăng: 01:33 19/04/20


Trải qua một tuần liên tục bị Hệ Thống Chiến Thần biến thái trong não khống

chế cơ thể hành hạ, rèn luyện trên tàu vận chuyển, cuối cùng tàu vận

chuyển cũng đã tới được ngôi sao Vô Tội, dừng ở bến đỗ tàu bên ngoài cửa ngục giam Karl.



Trải qua một tuần rèn luyện liên tục, Lâm Phi

cảm thấy tình huống cơ thể mình đã thay đổi thấy rõ. Chuyện này có liên

quan tới việc điều tiết cơ thể hắn không gián đoạn của Hệ Thống Chiến

Thần.



Ít nhất hiện tại hắn bước đi liên tiếp với quả cầu sắt nặng năm mươi cân bên chân cũng không cảm thấy nặng nề như ban đầu nữa. Lâm

Phi bị mười mấy binh lính võ trang tới tận răng áp giải, giao cho nhân

viên hộ vệ ngục giam Karl.



Ngôi sao Vô Tội, chín mươi phần trăm

diện tích đều bị sa mạc bao phủ. Cả ngục giam Karl này là một kiến trúc

được xây dựng bên trên một ốc đảo lớn trong sa mạc. Đi suốt cả chặng

đường bằng tầu vận chuyển, Lâm Phi mệt mỏi, cảm nhận bão cát thổi lên da thịt đau rát. Nhiệt độ thấp của sa mạc vào ban đêm, quần áo tù mỏng

manh không thể che nổi. Hắn không thể không bước chân nhanh hơn, tiến

vào bên trong một tòa kiến trúc thoạt nhìn trông rất xấu xí - Ngục giam

Karl, một trong bốn ngục giam lớn nổi tiếng của đế quốc, chuyên giam giữ những tù nhân phạm tội đặc biệt nghiêm trọng.



Chỉ cần tiến vào

ngục giam Karl thì coi như không có đường sống mà đi ra. Không ngờ vài

ngày trước còn là một học sinh trường quân sự bình thường, giờ hắn lại

bị đưa tới nơi này, trở thành tù trung thân ở đây. Lâm Phi hy vọng đây

chỉ là một trò đùa của trời cao đối với hắn nhưng tất cả mọi thứ trước

mắt đều chân thật.



Ngục giam Karl là một tòa thành xấu xí. Cánh

cửa kim loại cao tới mười mét đang chậm rãi mở ra. Mặt Lâm Phi không

chút biểu tình, ôm quả cầu sắt nặng nặng nề trên tay, đi vào bên trong

con đường dẫn vào ngục giam Karl. Màu đen và màu trắng. Cả con đường

trong ngục giam đều là vách tường và nền bằng kim loại màu đen, cộng với ánh đèn màu trắng, giống như một con thú lớn có thể cắn nuốt người ta.
một cuộc tàn sát lớn. Nói thế các người có tin không?



Lâm Phi dùng giọng điệu bình tĩnh đáp, nhưng nhìn vẻ mặt của ba người trong ngục thì biết là bọn họ không tin rồi.



Dù sao thì tất cả mọi người trong ngục giam Karl đều là tội phạm giết

người hay lừa đảo, nếu xuất hiện một người tốt không phạm tội thì mới

đúng là loại người bất bình thường. Giống như trong bệnh viện tâm thần,

người bệnh nào cũng có vấn đề cả mà lại giam một người bình thường, như

vậy thì hắn mới bị coi là kẻ tâm thần.



Lâm Phi không thể làm gì hơn là nói tiếp:



- Tuần trước, không ngờ là tôi giết chết toàn bộ huấn luyện viên cận

chiến và bạn học cùng lớp trong trường quân sự. Tôi nói là không ngờ bởi vì khi tôi giết bọn họ cũng không có cảm giác gì, hơn nữa sau khi giết

bọn họ tôi liền bị mất đi ý thức, rơi vào trạng thái nửa ngủ nửa thức.



- Miêu tả đơn giản thì trong tình huống không có ý thức, tôi ra tay giết

hại huấn luyện viên cận chiến vào rất nhiều bạn học. Thật ra tôi vô tâm

thôi. Hình như lúc đó tôi đang ngủ, các người có tin không?



Nhìn ba tù nhân trước mặt, Lâm Phi nói ra những lời vẫn đè nặng tâm lý trong cả tuần qua.



Nhưng sau khi Lâm Phi nói ra những lời này, ba bạn tù ngơ ngác nhìn hắn. Trong nhất thời, ba bạn tù cũng không tiếp lời hắn.



Chẳng còn cách nào khác. Dù người không phạm tội bị giam trong ngục giam Karl sẽ khiến cho người ta không tin nổi nhưng trong tình trạng không ý thức mà giết chết toàn bộ cả phòng học trường quân sự, kể cả huấn luyện viên cận chiến thì bản thân Lâm Phi còn chưa tiếp nhận được, thế nên ba bạn

tù nghe xong hơi kinh ngạc cũng là bình thường. Bọn họ cần có thời gian.



Lâm Phi chọn cái giường thoạt nhìn chưa có ai nằm tới nằm xuống, chuẩn bị

đi ngủ. Đêm mới tới ngục giam, hơn nữa "tắm" quá mệt mỏi rồi.



Nhưng Hệ Thống Chiến Thần bên trong não Lâm Phi lại không phê chuẩn yêu cầu nghỉ ngơi của hắn.