Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 375 : Ở Cùng Với Tôi
Ngày đăng: 01:37 19/04/20
- Còn muốn chạy sao? Không có khả năng đâu. Tôi cảm thấy nói chuyện
phiếm với cậu không tệ. Cậu cùng đường với tôi, chúng ta cùng đi thôi.
Nữ học viên vừa nói vừa lau mết máu trên tay lên thi thể người đàn ông, sau đó bảo Lâm Phi đi với cô qua mấy cái ngõ tối tăm này.
- Đừng mà. Chúng ta là cô nam quả nữ, đi cùng nhau tiện.
Lâm Phi từ chối ngay. Đi cùng với người bị Hệ Thống Chiến Thần phụ thân, trời mới biết sẽ có nhiệm vụ gì hiện ra.
- Cậu chọn lựa đi. Đi cùng tôi hoặc là tôi giết cậu đi. Dù sao tôi cũng giết cả trăm người rồi, hôm nay có thêm một người cũng chả sao.
Nữ học viên nói với Lâm Phi.
- Chị hai à, cô tàn nhẫn thế. Đi thôi. Chúng ta ăn một chút, uống một
chút. Vừa rồi bị cô kích thích, giờ cảm thấy hơi đói rồi.
Lâm Phi bất đắc dĩ nói, mang theo người thừa kế Hệ Thống Chiến Thần này đi ra ngoài ngõ.
- Cậu còn có thể ăn sao?
Nữ học viên hơi ngạc nhiên nhìn Lâm Phi bên cạnh, nói.
- Vì sao lại không thể ăn chứ? Không phải chỉ là giết người thôi sao? Ăn không được nữa thì đói chết à?
Lâm Phi bình tĩnh đáp.
Hai người đi lang thang không mục đích bên trong thành phố. Lâm Phi
thấy ánh mắt của nữ học viên lộ vẻ mê mang. Đương nhiên hiện tại Lâm Phi cũng cảm thấy rất mê mang.
Hai người cùng đi, dáng vẻ nhàn nhã như một đôi tình lữ.
Cuối cùng hai người cũng đi tới cạnh một nhà hàng bán đồ nướng than hoa, sau đó dừng lại.
- Ông chủ, mang tới hai suất thịt bò, hai bình rượu và đĩa cá nướng tới đây.
Lâm Phi lên tiếng nói với ông chủ.
Sau đó hắn và nữ học viên này ngồi xuống ghế, phía trước là một chiếc bàn thấp, có đặt một lò nướng nhỏ.
- Muốn ăn đồ nướng thì phải ăn đồ nướng theo kiểu truyền thống mới
ngon. Cô nhìn thịt bò đỏ máu này đi, dai nhách. Nướng trên lò phải sao
giống như thịt người vừa bị cắt ra, còn chảy máu mới ngon nhất.
đi, ăn xong thì đi với tôi.
Nữ học viên nói với Lâm Phi.
- Đi với cô à? Đi dâu chứ? Đã hơn nửa đem rồi. Chúng tôi ăn xong thì ai về nhà nấy thôi.
Lâm Phi lên tiếng đề nghị.
- Tôi không về chỗ mình được. Giết nhiều người như vậy, khẳng định
quanh đó có cảnh sát mai phục. Đêm nay chúng ta đi thuê nhà trọ ở đi.
Cầm chứng minh nhân dân của cậu đi. Nghe nói thuê phòng trọ chỉ cần
chứng minh nhân dân là được. Đêm nay chúng ta sẽ ngủ ở đó.
Nữ học viên tóc dài nói với Lâm Phi.
- Cái gì? Thuê phòng à? Cô đúng là cố gắng thật. Ban ngày giết người, buổi tối lại muốn thuê phòng với tôi.
Lâm Phi nhìn nữ học viên bên cạnh, lần này đánh giá dáng vẻ của cô rất
nghiêm túc. Mặt thon, ngực nhỏ đang trưởng thành, cũng coi như là một
tiểu mỹ nhân.
- Cậu nhìn kiểu háo sắc như thế nữa tôi sẽ
thiến cậu ngay. Đừng có mà mơ. Ở cùng cậu chỉ là để hạ thấp khả năng bị
lộ của tôi thôi.
Nữ học viên nắm tay, nói với Lâm Phi.
- Cô nói nhầm rồi. Tôi biết những nhà trọ khi thuê phòng cũng không cần tới chứng minh nhân dân đâu.
Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh mình.
- Thế thì cần gì?
- Cần tiền là đủ rồi. Căn bản không cần chứng minh thư.
Lâm Phi cười to đáp.
- Vậy thì cậu cũng đừng có chạy, ở cùng với tôi đi.
Nữ học viên tức giận, nói với .