Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 386 : Cửa Mật Mã

Ngày đăng: 01:37 19/04/20


Lâm Phi, đã tới lúc nào rồi mà anh còn ngẩn ra hả? Chẳng lẽ anh bị nhiệm vụ của Hệ Thống Chiến Thần dọa ngây ra rồi à?



Nữ học viên hỏi Lâm Phi.



- Dù nhiệm vụ có khó khăn hơn cũng không dọa nổi tôi đâu. Độ khó của

nhiệm vụ này cũng bình thường thôi, không có gì đáng sợ cả. Nhưng sau

khi tôi giúp cô hoàn thành nhiệm vụ này, cô phải giúp tôi làm một việc,

đi theo tôi tìm một người, cũng mang cô tay đi tới một nơi.



Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh.



- Giúp anh tìm người nào? Muốn đi tới địa phương nào chứ? Trời à, là

thời khắc nào rồi mà anh còn tính toán thế? Thôi đi, đừng nghĩ tới việc

này trước. Lâm đại ca à, chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ này trước là quan trọng hơn. Hệ thống đã nói rồi, chiến trường sinh hóa rất nguy hiểm,

nếu không hoàn thành được nhiệm vụ thì tôi sẽ bị trừng phạt đi tới chiến trường sinh hóa đó. Nếu thế thì chỉ có đường chết thôi.



Nữ học viên vội vàng nói với Lâm Phi ở bên cạnh.



- Lần này Hệ Thống Chiến Thần nói trừng phạt khi không hoàn thành nhiệm vụ là đưa cô tới chiến trường sinh hóa nhưng không hạn chế mang theo

người giúp vào. Yên tâm đi. Cho dù nhiệm vụ có thất bại thì tôi cũng có

thể xem xét một chút, cùng cô tiến vào chiến trường sinh hóa. Đừng có lo lắng. Cô là nữ Chiến Thần tương lai. Nhớ rõ vào, dù là nguy hiểm cũng

phải luôn tỉnh táo. Càng rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm càng phải tỉnh táo

hơn.



- Hiện giờ cô nhớ rõ lại cho tôi một chút, sau khi tiến

vào bệnh viện này, trên đường đi tới phòng bệnh tầng ba ngầm này, cô

nhìn thấy gì.



Lâm Phi nói với nữ học viên ngồi bên cạnh.



- Để tôi nghĩ lại xem. Khi đó anh hôn mê, tôi rất bối rối. Tôi đi theo

hai hộ sĩ trẻ tuổi đẩy giường bệnh của anh, đi thang máy xuống phía dưới này. Tôi nhớ là trên đường ở tầng ba này, tôi thấy mười mấy phòng bệnh, hơn nữa hành lang rất dài.



- Ở hành lang phía trước phòng

bệnh này của chúng ta chừng mười thước có một khu khử trùng, cấm tiến

vào, còn bật đèn đỏ nữa.


- Người nhân bản cũng có thể là nhân viên nghiên cứu, hơn nữa còn an

toàn, không sợ lộ bí mật. Anh đừng dùng tư duy của nhân loại bình thường mà suy đoán ý nghĩ của Phùng Hợp Bà Bà.



Lâm Phi trả lời nữ học viên bên cạnh mình.



Lâm Phi nhập số năm sinh của Phùng Hợp Bà Bà vào cửa mật mã.



Màn hình trên cửa mật mã hiện lên " sai mật mã, còn hai cơ hội nữa là cửa sẽ đóng kín."



Lâm Phi lại nhập thử ngày tháng năm sinh của Khai Thang Nữ.



Cửa mật mã vẫn báo sai, còn một lần cơ hội là cửa mật mã đóng chặt hẳn.



- Lâm Phi đại ca à, anh là anh trai tôi luôn rồi đấy. Mật mã sáu chữ số mà anh đoán được sao?



Nữ học viên nhìn Lâm Phi nói có hy vọng, không ngờ là phá giải cửa mật mã. Nữ học viên buồn bã nói với Lâm Phi.



Giờ phút này, đám bác sĩ, hộ sĩ dáng vẻ lạnh lùng chỉ còn cách hai

người mười mấy mét, sắp sửa tới bên cạnh bọn họ ngay rồi. Nữ học viên

cũng bắt đầu tuyệt vọng rồi.



Hai tay cô đặt trước người, chân phải hơi đưa về phía trước, chuẩn bị tư thế chiến đấu, sắp liều mạng

với đám chiến sĩ sinh hóa này, đánh ra một đường máu.



Lâm Phi lại thử nhớ lại mật mã là ngày mà Phùng Hợp Bà Bà nghiên cứu người nhân bản có phát hiện mang tính đột phá, lần đầu tiên đạt được thành quả.



Ngày này cũng là ngày đầu tiên Phùng Hợp Bà Bà đạt được tiến bộ vượt trội trong đề tài nghiên cứu người nhân bản.



Sau đó Lâm Phi liền nhập ngày này vào cửa mật mã rất nhanh.



Cạch một tiếng. Mật mã chính xác, màn hình nhỏ trên cửa lóe lên bốn chữ rất nhanh, sau đó cửa kim loại liền nhanh chóng mở ra.



Lâm Phi kéo nữ học viên hơi ngạc nhiên ở bên cạnh, vọt nhanh vào bên trong cửa mật mã bằng kim loại.