Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 396 : Bị Trói Thành Xác Ướp
Ngày đăng: 01:37 19/04/20
Nữ học viên Nhã Điển Na đứng bên cạnh Lâm Phi thấy dáng vẻ của Lâm
Phi, không cam lòng thì cũng không còn cách nào khác, cũng ngồi xuống
theo, bắt đầu cầm lấy bát đũa ăn từng miếng từng miếng, thật giống như
bữa ăn thịnh soạn này có cừu oán với cô vậy.
Viên quan chỉ huy chiến hạm im lặng không nói gì đứng ở trước mặt hai người, nhìn bọn hắn.
Bữa cơm nhanh chóng kết thúc, Lâm Phi và nữ học viên lại bị mang còng tay lên người, bị hơn mười binh lính áp giải vào trong một chiếc tàu
chuyên chở cao cấp trong chiến hạm.
Tàu chuyên chở nhanh
chóng cất cảnh, rời khỏi vận hạm nhỏ lại, chạy vào trong không gian, bay tới bệnh viện tâm thần đệ nhất Thiên Long Liên Bang trên tinh cầu.
Lâm Phi và Nhã Điển Na bị giam trong một gian phòng nghỉ ngơi vắng lạnh trong chiến hạm vận chuyển.
Lâm Phi trông thấy vách tường và mặt đất màu trắng trong gian phòng,
giường kim loại, còn có một nhà xí đơn sơ, chênh lệch rất xa với phòng
nghỉ ngơi cao cấp lúc trước.
- Lâm Phi, chúng ta sẽ chết
trong bệnh viện tâm thần, nơi khủng bố đấy sao? Bệnh viện tâm thần đều
không phải người bình thường, tôi không muốn đến nơi đó.
Tâm trạng Nhã Điển Na rất không ổn định nói với Lâm Phi.
- Đi bệnh viện tâm thần còn tốt hơn đi ngục giam. Ít nhất trong khoảng thời gian ngắn không có nguy hiểm tính mạng.
- Tất cả người ở đây có thể là số mệnh của Hệ Thống Chiến Thần. Cũng
có thể do Hệ Thống Chiến Thần quá lừa người, nó cố ý ném ký chủ vào
trong hoàn cảnh này.
- Cô coi bệnh viện tâm thần để cô rèn
luyện tâm trí đi. Thật ra lúc chết thật sự là một tháng sau, sẽ bị gặp
nhiệm vụ Hệ Thống Chiến Thần trừng phạt, hi vọng lúc đó chúng ta có thể sống sót rời khỏi chiến trường sinh hóa.
Lâm Phi nói với nữ học viên Nhã Điển Na bên cạnh.
- Còn thời gian một tháng nữa. Nếu chúng ta chạy khỏi bệnh viện tâm thần thì có hi vọng giết chết Phùng Hợp Bà Bà không?
Nữ học viên không cam lòng hỏi.
Lâm Phi bắt đầu quan sát tình huống xung quanh thành cổ này, tính toán cho ý định chạy trốn sau này.
Kẽo kẹt kẽo kẹt…
Thông qua sợi dây kim loại, cánh cổng kim loại của thành cổ chậm rãi
hạ xuống. Đầu cánh cửa kim loại trực tiếp đập vào một bên sông bảo vệ
thành.
Hơn mười bác sĩ mặc quần áo màu trắng xám chạy ra từ trong thành cổ, cầm băng vải đánh băng của bác sĩ.
Mấy bác sĩ này đi tới trước mặt hai mươi binh lính áp giải Lâm Phi và Nhã Điển Na.
Một bác sĩ đứng đầu cầm lấy bức thư trong tay binh lính, nhìn một lúc.
Tiếp sau đó, bác sĩ này bắt đầu cầm băng vải trắng trong tay bọn họ,
quấn quanh người Lâm Phi và Nhã Điển Na, chuẩn bị trói Lâm Phi và Nhã
Điển Na lại.
- Đừng phản kháng, để bọn họ trói đi.
Lâm Phi thấy vậy, nhỏ giọng nói với Nhã Điển Na bên cạnh.
Thủ pháp của mấy tên bác sĩ rất thuần thục. Chỉ mười mấy giây ngắn
ngủi, ngoại trừ đầu và hai bàn tay, Lâm Phi và Nhã Điển Na đã bị quấn
thành xác ướp.
Lâm Phi thử giãy một chút, vải trắng trói trên người vẫn không nhúc nhích, vô cùng bền chắc.
Một tên binh lính áp giải Lâm Phi và Nhã Điển Na tiến lên, tháo còng tay trên hai tay Lâm Phi và Nhã Điển Na xuống.
Lâm Phi nhìn thấy những binh lính đưa hắn tới đây, bọn họ một phút
cũng không muốn ở lại chỗ này, đều nhanh chóng xoay người, đi lên chiến hạm vận chuyển.
Lâm Phi và Nhã Điển Na đưa mắt nhìn chiến
hạm vận chuyển rời đi. Sau đó trên mặt đất trống chỉ còn lại bọn họ và
hơn mười bác sĩ mặc quần áo trắng xám, vẻ mặt không thân thiện.
Nhã Điển Na cảm giác sau này, cuộc sống ở bệnh viện tâm thần đệ nhất
Thiên Long Liên Bang tuyệt đối nguy hiểm hơn tưởng tượng.