Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 411 : Bộ Mặt Của Ác Ma

Ngày đăng: 01:37 19/04/20


Lâm Phi đưa Ám Phi Hoa và Đầu Lâu Hồng ra chạy trong hành lang bệnh

viện cũ kỹ. Lycs này sức mạnh tín ngưỡng mà Ám Phi Hoa đem đến gần như

đã cạn hết, cô chỉ còn sức mạnh của mấy trăm giáo đồ trong thế giới tĩnh mịch này, chỉ có thể tự bảo vệ mình chứ không còn bao nhiêu sức công

kích nữa.



Lâm Phi lại nhìn nữ hải tặc bên cạnh, lúc này cô vô cùng căng thẳng, tay nắm chặt con dao găm, dường như chỉ có con dao này mới cho cô một chút cảm giác an toàn trong cái thế giới khủng bố này.



- Không dựa được vào hai người họ nữa rồi.



Lâm Phi nghĩ.



Ba người rất nhanh đã tới trước một căn phòng bệnh, theo như bản đồ mà

hệ thống Chiến Thần cho Lâm Phi thì bên trong chính là BOSS lớn nhất của thế giới này.



Lâm Phi hít sâu một hơi rồi dùng chân đá cửa.



Ba người nhìn vào trong, ở giữa phòng là một cái giường cũ kỹ.



Một luồng hấp lực mạnh mẽ hút cả ba người vào rồi cánh cửa phòng đóng lại.



Căn phòng bắt đầu thay đổi, phòng bệnh bình thường đột nhiên trở nên

rất rộng, bốn bức tường xung quanh nhanh chóng biến thành màu vàng đen,

không gian tối sầm lại, mọi thứ trong phòng bắt đầu bị thiêu rụi rồi lại phục hồi, giống như thế giới “lý” đang tới vậy.



Chiếc giường ở giữa phòng chầm chậm dựng thẳng dậy, những tấm vải rách che xung quanh giường dần tách ra.



Ba người Lâm Phi nhìn thấy thân thể một người mà nửa phía dưới da bị

thiêu huỷ, da đầy nếp nhăn và những cái bọc nước màu vàng, hai tay đặt

trước ngực, nằm trên giường.



Những tấm vải rách ở xung quanh

dần tan đi, BOSS lớn nhất, tà ác nhất trong cánh cửa tương lai, ác ma

khống chế thế giới “lý, biểu” đã dần lộ diện.
Lâm Phi ác ma ngừng một chút như để lấy lại bình tĩnh rồi lại nói tiếp:



- Ở thế giới này hoàn toàn không có khái niệm thời gian, có thể là mấy

chục, cũng có thể là mấy trăm năm. Mỗi khi giết hết tất cả những người

trong khu tránh nạn thì thế giới tĩnh mịch lại bắt đầu lại. Dù ta có tự

sát hay giết hết tấc cả những người được bảo vệ thì thế giới vẫn bắt đầu lại. Mỗi lần ta hồi sinh đều dùng thân thể tàn phế chuyển thành ác ma

nằm trên giường. Ta chỉ có thể chịu luân hồi của thế giới tĩnh mịch

không ngừng, không rời được khỏi đây.



Lâm Phi nghe thấy chính mình trong tương lai kể lại thảm kịch thì trong lòng kinh hãi. Theo

những gì Lâm Phi hiểu về hệ thống Chiến Thần thì sự trừng phạt mà Lâm

Phi ác ma nói rất có thể là thật.



- Thế hệ thống Chiến Thần còn trong người ngươi không? Hắn có nói làm cách nào để phá giải nhiêm vụ trừng phạt không?



Lâm Phi thử hỏi.



- Cái hệ thống đáng chết đó chỉ ném tinh thần của ta vào cái túi da

thối này, không còn thấy hắn xuất hiện nữa. Quỷ mới biết hắn ở đâu. Hệ

thống Chiến Thần chết tiệt đó căn bản không cho ta bất cứ cách nào phá

giải thế giới tĩnh mịch này. Nhưng trong vô số lần ta tuân hồi, đây là

lần đầu tiên quá khứ của ta xuất hiện. Ta cảm thấy ngươi chính là điểm

mấu chốt để ta thoát được khỏi đây. Sau khi thấy ngươi ta đã nghĩ ra

cách để phá giai thế giới trừng phạt vô tận này.



- Cách gì?



Lâm Phi hỏi.



- Cách để ta thoát khỏi luân hồi vô tận, chính là đổi linh hồn với

ngươi, ta chiếm thân thể và sống thay ngươi. Ngươi thay ta vào trong cái túi da thối này, chịu luân hồi của thế giới tĩnh mịch vô tận.