Siêu Cấp Tội Phạm
Chương 447 : Tam Vĩ Yêu Hồ
Ngày đăng: 01:37 19/04/20
Lão chưởng môn nghe Lâm Phi bảo lão đi chuẩn bị cơm, còn bảo ăn xong sẽ xuống núi thì trầm mặc một lúc.
- Những người tu đạo bọn ta vào hồng trần trừ ma là để tạo phúc cho
nhân gian. Gần đây hồng trần nhiều yêu ma, cần những người tu đạo như
bọn ta góp sức. Hơn nữa càng vào hồng trần sớm thì càng cứu được nhiều
chúng sinh. Ta sẽ cho người đi chuẩn bị cơm, chúc ngươi nhanh chóng vào
nhân gian, giết được nhiều yêu ma.
Lão chưởng môn nói rồi lập tức quay người rời đi.
Hiệu suất của lão chưởng môn cũng thật nhanh, năm phút sau là có hai
tiểu đạo đồng cung kính bưng mấy món ăn nóng hổi đưa đến cho Lâm Phi.
Món ăn có đủ các loại từ những con bay trên trời, chạy dưới đất hay bơi dưới nước đều có cả, còn có nhiều món ăn làm từ rau và loài sinh vật
không biết gọi tên thế nào.
Cả một bàn đầy thức ăn với mười tám món.
Lão chưởng môn sợ Lâm Phi ăn không ngon cứ ỳ ra không chịu đi, đến lúc
đó, ngày nào cũng phải đối mặt với vị sư thúc trên danh nghĩa này, còn
không tiện xưng hô, không tiện đắc tội, cũng không thể lật mặt, thật khó hầu hạ. Vì thế mà cho thủ hạ làm mười tám món ăn cho Lâm Phi theo tiêu
chuẩn của tổ sư.
Khi ăn cơm, lão chưởng môn không tới mà một mình Lâm Phi ngồi bên bàn, không chút khách khí bắt đầu ăn.
Say rượu mấy ngày trời, Lâm Phi đã đói chết rồi, hơn nữa còn khát nước, choáng váng.
Lâm Phi ăn mấy món canh nấm gì đó trước, cảm thấy vô cùng tươi ngon, còn hơn Tiểu Man làm.
Rồi hắn dùng cả hai tay ăn không hề khách sáo.
Ăn một tiếng sau, Lâm Phi no căng, xoa xoa cái bụng tròn vo, nghĩ tới
những bậc thang trên núi là hắn lại không muốn xuống, chỉ muốn ngủ một
giấc đã.
Nhưng lúc này lão chưởng môn đẩy cửa bước vào.
đó, đẩy cánh cửa cũ kỹ ra.
Một thiếu nữ tóc dài mặc y phục
lụa màu lam, để lộ đôi chân và cánh tay thon dài, dáng người mảnh mai,
gương mặt trái xoan đang ngồi trên chiếc ghế gỗ trong sân miếu, dùng đôi mắt to như biết nói đầy quyến rũ nhìn Lâm Phi.
Lâm Phi quan sát thiếu nữ đáng yêu kia, thấy bề ngoài chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi.
Nhưng khi dùng đạo pháp nhãn quang, phía sau người thiếu nữ này lại có đến ba cái đuôi dài màu trắng.
- Tam Vĩ Bạch Hồ?
Lâm Phi kinh ngạc nghĩ, yêu ma hình dạng con người Lâm Phi cũng gặp rất nhiều rồi, nhưng bộ dạng phần lớn đều rất hung ác, cũng có kẻ xinh đẹp, nhưng trong Toả Yêu Tháp hắn giết gần như thành nhân ma rồi. Dù là yêu
quái gì cũng bị Tà Ác Ngự Kiếm Thuật không chút nương tình chém chết,
hấp thụ chân nguyên.
Lúc này Lâm Phi ý thức đã tỉnh táo, nhìn bạch hồ nữ yêu xuất hiện trong miếu có chút kinh ngạc.
- Quan nhân, đi đường mệt rồi, lại đây ngồi nghỉ đi. Ngươi lên núi muộn vậy là muốn đi đâu?
Bạch hồ nữ yêu nhẹ nhàng cúi người nói.
Bạch hồ vừa cúi người thì bầu ngực đầy đặn của ả đã lộ ra một nửa.
- Có gì nói tử tế đừng khiến giọng nói nghe giả tạo thế. Tôi không quen người khác gọi mình là quan nhân, cứ gọi Lâm đại ca. Muộn thế này sao
cô lại ở một mình trong miếu rách nát thế này? Cô tên là gì?
Lâm Phi rất không hiểu phong tình, ngồi xuống cái ghế ở phía bên kia, nói.
Nữ yêu nghe thế cười:
- Ta là Tiểu Sảnh, người nhà ép ta phải lấy một người ta không thích, ta trốn nhà đi, chạy đến miếu này, Lâm Phi đại ca.
Tiểu Sảnh trả lời với giọng nói trong trẻo, có sức sống, gương mặt còn rất tinh nghịch, vô cùng đáng yêu.