Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 46 : Lâm Phi

Ngày đăng: 01:34 19/04/20


Lâm Phi nhìn thấy quầng thâm to, đen sì trên khuôn mặt của Lam Bách Hợp. Nhìn dáng vẻ yếu ớt thế kia, chắc cô một đêm không ngủ.



- Tôi mang cho cô một ít thức ăn nhanh này. Mau ăn cho lại sức đi. Cô vừa phẫu thuật xong, cần nghỉ ngơi cho tốt. Nếu không, ngày mai gặp em cô, cô cũng không hi vọng nó thấy dáng vẻ tiều tụy của cô chứ?



Lâm Phi vừa nói vừa đưa phần thức ăn nhanh cho Lam Bách Hợp.



Mà Lam Bách Hợp nghe thấy Lâm Phi nói, cũng không trả lời, chỉ nhận lấy phần thức ăn nhanh rồi nhanh chóng ăn trên chiếc giường phấn hồng của cô.



Lâm Phi đi ra phòng ngủ rồi nằm trên ghé salon. Hắn đã bận rộn một hồi, giờ nhìn thấy bộ dạng yếu ớt của Lam Bách Hợp. cũng không muốn cướp chiếc giường ngủ nho nhỏ của cô, chỉ có thể ngủ một giấc đối phó trên ghế salon.



Năm giờ chiều, khi trời trở nên mát mẽ, Lâm Phi nằm trên ghế salon cũng bị gọi dậy.



Vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Lam Bách Hợp đang mặc một cái váy đen trề ngực, kèm theo đôi giày cao gót và tất da chân màu đen. Tuy khuôn mặt vẫn còn hơi trắng bệch nhưng tinh thần thoạt nhìn không tệ.



- Ngay mai gặp em tôi rồi. Tối nay chúng ta đi dạo phố mua đồ nhé. Mua cho anh một chút quần áo.



Lam Bách Hợp nói với Lâm Phi đang nằm, cũng bắt đầu thúc giục hắn đứng dậy.



- Quần áo của tôi đều mua xong hết rồi mà. Không phải chỉ là gặp em cô thôi sao? có phải yêu thật sự đâu, còn nữa, tuy miệng vết thương của cô đã được bôi thuốc đặc hiệu nhưng vừa mới khép lại, còn chảy rất nhiều máu, phải nghỉ ngơi nhiều.



Lâm Phi nằm trên ghế salon lười biếng trả lời, không muốn đứng dậy.



- Mấy năm nay tôi làm sát thủ, bị thương không ít, nghiêm trọng hơn đây cũng có. Vết thương này không là gì cả. Vả lại, anh phải mặc quần áo tốt hơn một chút, nếu không sẽ bị em tôi khám phá ra thân phận thất nghiệp của anh đấy, cũng làm tôi không thể xuống đài trước mặt em tôi được. Hai bộ quần áo anh mua, tôi đã xem rồi. Lúc bình thường còn có thể mặc nhưng mặc vào ngày mai thì tuyệt đối không được. Là không đủ cấp bậc.



Lam Bách Hợp vừa nói vừa kéo Lâm Phi khỏi ghế salon.
Mà Lâm Phi vừa thay một bộ lễ phục màu đen xong, vừa lúc nhìn thấy tên mập mạp dâm đãng đang dây dưa với Lam Bách Hợp. Mà vẻ mặt Lam Bách Hợp bắt đầu trở nên tức tối.



- Tán gái cũng không chọn người à? Ngay cả sát thủ cũng dám tán tỉnh? Đúng là chê mạng dài rồi.



Lâm Phi thầm nghĩ, bước nhanh tới - Làm gì vậy? Mày coi thiếu gia tao không tồn tại à?



Lâm Phi vừa nói một câu liền đá một cước. Hắn trực tiếp đá bay tên mập mạp dâm đãng nặng hơn hai trăm cân ra khỏi của thủy tinh của cửa hàng. Sau đó, tên mập mạp sùi bọt mép rồi bất tỉnh.



Mà bốn hộ vệ nhìn ông chủ của mình bị đánh, hai tên đưa vào trong túi áo, hai tên khác liền đưa nắm đấm về phía Lâm Phi.



- Bốp bốp bốp bốp!



Lâm Phi liên tục ra quyền, hơn nữa di chuyển rất nhanh mà đánh tới chỗ quan trọng của bốn tên hộ vệ. Ngắn ngủi hơn mười giây, bốn tên cao to mặt mày biến sắc ngã xuống mặt đất.



- Mỹ nữ, có tôi đi làm bạn dạo phố kiêm hộ hoa sứ giả hợp hơn đấy.



Lâm Phi mặc lể phục màu đen vỗ vỗ tay, bày ra tư thế mời rồi nói với Lam Bách Hợp.



- Bình thường thôi. Chuyện này cũng chứng tỏ sức hút của tôi. Mau đi đi, tôi mời anh đi ăn cơm. Nếu không sẽ bị vây lại, phiền phức lắm.



Lam Bách Hợp nhìn mấy tên hộ vệ bị thương nặng dưới mặt đất, mỉm cười kéo tay Lâm Phi, vén màn cửa lên rồi đi ra khỏi cửa hàng.



Mà nữ nhân viên trong bán hàng nhìn thấy Lâm Phi động tác lưu loát đã giải quyết mấy người, sóng vai với Lam Bách Hợp ra khỏi cửa hàng quần áo, ánh mắt bắt đầu trở nên sùng bái và hâm mộ.