Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 13 : Tiến về học viện (4)

Ngày đăng: 13:45 19/04/20


Cổng vệ cửa chính nhìn thấy Minh Hạo cùng Kim Lão đi ra lập tức chặn lại, sau khi nhìn thấy Kim Lão đưa ra giấy phép thông hành thì lập tức nhường đường.



Lúc này sau khi Minh Hạo cùng Kim lão đi tới trước cửa chính, ở phía sau một người mỹ phụ tuyệt sắc âm thầm xuất hiện, không ai khác chính là mẹ Minh Hạo, Phương Tuyết, nàng chỉ có thể đứng ở xa nhìn đưa tiễn Minh Hạo đi, sợ rằng khi gặp mặt chia tay lần này, thì nàng không nỡ để Minh Hạo rời xa mình. Cho nên nàng lựa chọn âm thầm đi theo phía sau, không làm kinh động Minh Hạo…



Nàng cũng đã đọc lá thư của Minh Hạo viết trước khi đi:” Mẹ ở lại mạnh khỏe, sau khi con từ học viện tốt nghiệp liền quay về ngay…sau đấy là một tràng nói mẹ không cần buồn đây chỉ là xa cách vài tháng là gặp lại được… Cuối cùng là nói đến chuyện lão cha Kim Long bị hắn đánh nát jj, mau chóng đưa hắn đến bệnh viện để kịp thời chữa trị.”



Nhớ tới khi đọc cuối bức thư nàng vừa cảm thấy bực bội, lại cảm thấy buồn cười, đứa con này cũng quá cực phẩm a, phải đánh nát lão cha hắn jj mới chịu đi học viện.



Nàng lần đầu xa con mình lập tức cảm xúc dâng lên, nước mắt âm thầm rơi xuống...



…....



Sau khi bước ra ngoài…



Minh Hạo cảm thấy ngơ ngác vô cùng, đây là lần đầu hắn thấy cảnh tượng hùng vĩ như vậy: đập vào mắt hắn Trên bầu trời đầy xe bay, chúng nó bánh xe hoàn toàn biến mất, thay vào đó phía dưới 4 cái lỗ "thông khí "đặt ở 4 chỗ bánh xe thế kỷ 21, Minh Hạo có thể thấy được 4 cái lỗ ấy phát ra ‘khí’ màu trắng như là gió đồng dạng, khí này có thể nâng xe bay lên không trung, thậm chí có đường băng dài cao tốc trên cao dành riêng cho xe bay.



Còn phía dưới mặt đất là xung quanh nhà cửa, nó không còn như thế kỷ 21 nhà cao nhà thấp, mà hiện tại tất cả đều đồng đều, được sơn màu trắng tinh vô cùng đẹp, mà mõi nhà cửa đều được thiết kế cách vài mét khác nhau…



Mà phía dưới cũng là có xe bay, nhưng nhìn kỹ không phải người lái, mà là robot lái. Thậm chí hắn còn nhìn thấy robot vô cùng nhân tính hóa biết chào hỏi, nở nụ cười …



Lão quản gia thấy Minh Hạo ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt thì nở nụ cười tráo phụng, sau đấy nói:” Sao nào thiếu chủ? Thành phố bên ngoại thế nào?”



Minh Hạo ngơ ngác gật đầu nói:” Đẹp, rất đẹp, so với tưởng tượng của ta thì khác xa…”




Chưa đợi người trung niên nói hết câu, đã bị Kim Lão cắt đứt, sau đấy ánh mắt còn mang theo một tia uy hiếp.



Bị Kim Lão cắt đứt lời giữa chừng, người trung niên cũng không biểu hiện giận dữ gì, vẻ mặt vui cười nói:”Đã biết, mở cổng, để hai vị kia đi vào! Không ai có quyền được cản trở, thiếu tá, ngươi dẫn hai vị kia vào trong đi.”



“Vâng!” Vị thiếu tá kia nghe đến đại tá dặn dò cũng không dám thất lễ, lập tức vâng lệnh.



Vị trung niên sau khi dặn dò xong, màn hình tối lại, liền tắt đi. Sau đấy cánh cổng chầm chậm mở ra, vị thiếu tá kia lập tức theo chỉ thị dẫn đường hai người Kim Lão cùng Minh Hạo vào trong.



(còn tiếp).



...



---



=Tác giả=:



- Mấy chương này thật không có hấp dẫn gì lắm, nhưng là ta bắt buộc phải viết...Vì nó không thể thiếu giữa chừng được ^_^.



cỡ 2-5c sau sẽ bắt đầu hấp dẫn.~!!!!



P/s 2: chiều tối tiếp 1c hoặc 2c (nếu có thể)