Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 130 : Văn phòng dục vọng

Ngày đăng: 13:46 19/04/20


Minh Hạo tiện tay đem ba cái thẻ bỏ vào túi đồ hệ thống, sau đó hắn quay qua Lý Tôn Dạ, nói: “Đi thôi.”



“Vâng tướng công.” Lý Tôn Dạ nhu thuận gật đầu, sau đó hai người sóng vai, thuấn di rời đi.



Để lại đám người ở quãng trường ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng hai người…







Phượng tộc.



Bên trong đại sảnh lúc này đầy người ngồi, người nào người nấy thần sắc vô cùng nghiêm túc như lâm đại địch.



Trên thân từng người tỏa ra khí thế bàng bạc mênh mông như đại dương, khiến người không dám nhìn vào.



Phượng Ngao Chấn, gia chủ Phượng tộc, ngồi tại giữa chủ trì cuộc họp, hắn nhìn phía dưới người trung niên quỳ xuống báo cáo, trầm giọng hỏi: “Điều tra thế nào, tìm được hung thủ giết con ta chưa?”



Người trung niên cả thân hình run rẩy, lấp bấp nói: “Đã tìm được gia chủ, nhưng nhưng…”



Phượng Ngao Chấn nhìn hắn dáng vẻ hoảng sợ, hắn lạnh lùng thốt ra một chữ: “Nói!”



Người trung niên kia vội vàng nói: “Vâng, thưa gia chủ cùng các trưởng lão, hung thủ giết tiểu thư Phượng Tuyệt Trần chính là người tên Kim Minh Hạo!!!”



Đám trưởng lão nghe vậy, sắc mặt chuyển đổi, kể cả ngồi ở giữa chủ trì gia chủ, Phượng Ngao Chấn cũng là sắc mặt kịch biến.



“Kim Minh Hạo…cái tên này, đây không phải là vài giờ trước người truyền tin đến à?”



“Tại sao lại là hắn!? Phải biết hắn vừa được ba đại chí tôn mời gia nhập thế lực a,không biết tại sao Phượng Tuyệt Trần lại đi gây hắn.”



Đám trưởng lão sắc mặt trắng bệch, nhỏ giọng bàn tán, có người nhát gan cả thân thể đều run rẩy.



Phượng Ngao Chấn sắc mặt càng âm trầm, tay vịn ghế hai bên ghế, thân hình có chút run rẩy, nghĩ đến mối thù con gái không những không trả được, mà còn phải nuốt vào bụng, trong lòng hắn như lưu lại cây gai, có chút khó chịu.



“Thưa gia chủ, các trưởng lão, thuộc hạ có việc này không biết nên nói không...” Người trung niên quỳ dưới đất, thần sắc rụt rè, ngập ngừng nói.



Phượng Ngao Chấn gật gật đầu ra hiệu cho người trung niên nói.



Đám trưởng lão cũng ngừng bàn tán lại, quay sang nhìn người trung niên, chờ đợi hắn nói.
Phía dưới ngọn núi là một mảnh màu xanh rừng rậm bát ngát mênh mông, thỉnh thoảng truyền đến tiếng thú gầm gừ gào thét như đang đến mùa giao phối của chúng.



Tại chốn này mỹ lệ rừng rậm, có thể nghe tiếng nước chảy róc rách từ những con thác nước trên cao đổ xuống, âm thanh tựa như tiếng người con gái ngồi tè "xì xì" khiến người nghe mà mắc cỡ, ngại ngùng đỏ tai, dễ làm người sinh ra ý nghĩ đen tối…



Đứng trên vách núi cao, Minh Hạo, Lý Tôn Dạ, hai người đánh giá cảnh vật xung quanh, thỉnh thoảng gật đầu, bình luận.



Một lát sau, Minh Hạo gật đầu trên mặt hiện lên vẻ hài lòng, quay qua Lý Tôn Dạ cười hỏi: “Chỗ này thấy sao Dạ nhi, thành lập văn phòng tại đây như thế nào?”



Nhìn xung quanh một lát, Lý Tôn Dạ gật đầu, nói: “Thiếp thấy chỗ này cảnh sắc tuyệt đẹp, mặc dù thiếp không biết cái gọi là ‘văn phòng’ của tướng công như thế nào, nhưng chắc thiếp nghĩ chắc như thuộc chủng loại môn phái.



Nếu như đem ‘văn phòng’ thành lập tại đây thì hoàn toàn có thể, nhưng linh khí ở đây quá mỏng, không phù hợp cho khai tông lập phái…”



Minh Hạo gật đầu, hôn lên môi Lý Tôn Dạ một cái, sờ sờ ngực nàng, ôn nhu nói: “Cám ơn ngươi, còn văn phòng là gì ta sẽ giải thích sau.”



Bị Minh Hạo hôn lên môi cùng sờ ngực, Lý Tôn Dạ mặc dù có chút xấu hổ, nhưng không nói gì.



Minh Hạo quay lại, chọn một nơi rộng rãi, sau đó hắn từ hệ thống mua lấy căn nhà ở, một siêu cấp người máy cảnh vệ.



“Ầm!”



Căn nhà rộng lớn bỗng nhiên xuất hiện trên vách núi, sau đó một ‘người’ bỗng nhiên xuất hiện.



Lý Tôn Dạ thấy căn nhà cùng ‘người’ chợt xuất hiện, không khỏi ngây người, trong lòng thầm nghĩ: “Không nghĩ tướng công tài hoa như vậy, trong tíc tấc liền không cần nhẫn trữ vật liền một nhà cùng một ‘người’ xuất hiện.”



Lúc này nàng tinh thần lực tỏa ra xung quanh, khi căn nhà cùng người xuất hiện, vậy mà không phát hiện bất kỳ không gian ba động, điều này chính tỏ hai thứ này không phải đến từ nhẫn trữ vật hay đại loại túi trữ vật như vậy.”



Minh Hạo nhìn ngôi nhà chưa hài lòng lắm, bỏ hơn 30 phút sửa chữa, rốt cục hắn dừng lại.



Lý Tôn Dạ tò mò nhìn ngôi nhà, phía trên ngôi nhà có đề bảng màu đen vô cùng to, chữ rồng bay phượng múa màu rực đỏ đáng chú ý ở trên: Văn Phòng Dục Vọng







...



G9