Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 135 : Ra máu nhiều quá mà chết

Ngày đăng: 13:46 19/04/20


“Chủ nhân, khoảng cách 1000km bên ngoài, xuất hiện hơn trăm ngàn người đang tiến về đây.”



Minh Hạo nghe người máy báo cáo, hắn mở mắt ra, nhìn qua Lý Tôn Dạ nói: “Đã tới, chuẩn bị thôi Dạ nhi.”



Lý Tôn Dạ gật đầu, khí tức bỗng nhiên trở nên lăng lệ bá đạo vô cùng, sau đó hai người bước ra khỏi phòng, để lại một mình Băng Lung Linh trong phòng thầm rơi lệ đầy mặt, điên cuồng la lên: “Thả ta ra mau lũ ****!!!”



….



Ngũ Hành Sơn Lâm nằm ở phía nam Đại Thiên Thế Giới, linh khí vô cùng thiếu thốn, ít ỏi.



Đây là một nơi đặc biệt nhất Đại Thiên Thế Giới, nó không phải cấm địa hay nguy hiểm chết chóc gì, mà nó chính là nơi để phong ấn một con quái vật.



Nhưng từ mười ngàn tỷ năm về trước xảy ra một trận tai kiếp, Đại Thiên Thế Giới trong khoảng thời gian đó toàn bộ 9/10 bị hủy diệt.



Mà Đại Thiên Thế Giới hiện tại cũng không phải chia nhỏ ra làm: đông, tây, nam, bắc …



Trên sách cổ lưu truyền một câu chuyện xưa: Đại Thiên Thế Giới có 10 vị thần, mõi người cai quản 10 châu khác nhau, mà mười châu này chính là một đại thiên thế giới.



Có một ngày nọ, con quái vật đó giáng lâm đại thiên thế giới, tai nạn cũng bắt đầu từ đây.



Tiếng kêu thảm vang vọng khắp nơi, máu chảy thành sông, thi cốt chồng chất như núi…



10 vị thần không muốn để con quái vật tiếp tục khiến nhân gian lầm than, bọn hắn ra sức chiến đấu, chống lại con quái vật, nhưng đáng tiếc nó bất tử bất diệt, cho dù đánh nát đầu, cơ thể hóa thành tro bụi cũng có thể hồi sinh lại được…



Mười vị thần đánh với con quái vật hơn trăm vạn năm liên tục vẫn không thể suy yếu nó.



Cho đến một ngày, mười vị thần sức mạnh gần như cạn kiệt, không khỏi bất đắc dĩ hợp lại, dùng sinh mệnh của mười người phong ấn con quái vật lại,mới có thể kết thúc trận chiến dài dằng dẵng này.



Nhưng hậu quả của trăm vạn năm của cuộc chiến sau để lại là, thiên địa bị hủy, mười châu chỉ còn lại một châu duy nhất.



Mà nơi phong ấn con quái vật trong sách kể, chính là tại đây, Ngũ Hành Sơn Lâm.







“Đã tới nơi thưa lão tổ, gia chủ.”



Người đàn ông trung niên quỳ dưới đất cung kính nói.




“Ngài đấng trên cao, chắc ngài đang nghe lời chúng ta nói, ta cầu xin ngài giải thoát chúng ta, đừng hành hạ cúc hoa của ta nửa, ta nguyện ý hiến dâng cúc hoa lên cho ngài a~~”



Đám người bắt đầu không thèm quan tâm đến mặt mũi, dù là tiên vương, tiên đế, chí tôn mắt đều sắp lồi ra, nước mắt, nước mũi chảy ra ngoài liên tục, mặc dù bởi vì khí tức tiên đế, chí tôn khiến đám yêu thú không dám bén mảng đến gần, nhưng bọn hắn còn có cảm giác sắp khóc chính là, đám muỗi nhỏ kia như không sợ khí tức bọn hắn, ngược lại càng phấn khích bu lại hút máu bọn hắn.



Vấn đề quan trọng nhất chính là, bọn muỗi thế mà lại không bu ở nơi khác, lại bu jj bọn hắn chích, khiến bọn hắn liên thấy ngứa ngái, lấy tay gãi gãi jj liên tục suốt 6 tiếng qua.



Bây giờ jj hoàn toàn không ra hình dáng jj như trước, bởi vì gãi + bị muỗi chích quá độ dẫn đến hiện tượng jj sưng phù, jj chảy nước mũ, jj chảy máu các loại…



Bọn hắn sinh sống hơn vạn năm, hoàn toàn không nghĩ đến, loài sinh vật hạ đẳng, còn kém hơn gấp 10000 lần yêu thú: muỗi, vậy mà kinh khủng đến thế.







Lại 12 tiếng qua…



Sắc mặt đám người trắng bệch một mảnh, từ nặn ra cức biến thành nặn ra cúc, chỉ thấy một cục phía sau lồi bự ra, bên trong còn có máu liên tục chảy xuống…



3 tiếng sau…



Ngoài trừ cảnh giới Tiên Đế, Chí Tôn còn ‘gian nan sống sót’, còn lại người đều ngả gục xuống đất, tắt thở, mất máu nhiều quá mà chết.



5 tiếng sau.



Tiên Đế, toàn bộ tử.







1 tiếng sau.



Chí Tôn, toàn bộ tử.







Thảm trạng: nằm dưới đất, cúc hoa nở rộ ra ngoài, bên trong vẫn còn ‘rặn’ ra máu, jj biến thành máu tím…



Máu chảy thành sông, toàn bộ khu rừng nhuộm đỏ máu tươi của bọn hắn…