Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 150 : Các ngươi là ai?

Ngày đăng: 13:47 19/04/20


"Sư huynh, bây giờ làm gì đây? Hay kêu sư phụ tới?"



Ni cô thấy sư huynh cứ nhìn chằm chằm nam tử không nói, không khỏi nhìn về nam tử hỏi.



Vị hòa thượng trầm tư chốc lát, gật đầu nói: "Ngươi đi kêu đi."



"Vâng sư huynh." Ni cô gật đầu, miệng cười vui vẻ ngây ngô chạy đi.



Nhìn bóng lưng tiểu ni cô, vị hòa thượng trong mắt lóe lên một tịa sáng rồi biến mất, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.



10 phút sau.



Hai người tới, đi đầu là một vị mỹ phụ sư cô, nàng đầu đội mũ trắng, mặc áo bào rộng thùng thình, dáng vẻ nghiêm trang, hai tay chắp lại với nhau thành hình chữ thập, trên tay đeo một chuỗi phật hoa liên màu trắng.



Đôi mắt tròn trịa, lông mi dài kẽ sát mắt, mũi cao dựng đứng, môi hồng răng trắng, cả người nàng tỏ ra khí tức mẫu tính hiền từ, tựa như nàng là quan thế âm bồ tát giáng lâm nhân gian.



Phía sau chính là tiểu ni cô, trên mặt nàng hiện lên vui vẻ.



Thấy vị sư cô này đến, tên hòa thượng trẻ nhanh chóng đi tới, hắn chắp tay lại, cúi đầu thấp xuống, cung kính nói: "Mô Phật! Đệ tử Mộ Chân Long gặp qua sư phụ."



"Mô Phật!" Người sư cô kia chỉ nhẹ gật đầu nói một tiếng, coi như đáp lại hắn, bước chân nàng vẫn chậm rãi đi tới phía trước.



Khi đi đến gần quan tài nàng ngừng lại, hai mắt quan sát từng chi tiết người nam tử, từ chân đến jj, từ jj đến ngực, từ ngực đến đầu, rồi lại nhìn ngược lại.



Khi thấy cái kia jj màu trắng dài như ngà voi của nam tử kia, sắc mặt sư cô hơi hồng lên, mặc dù nàng ở hồng trần thường nhìn thấy vật này, nhưng lúc đó là chuyện của mấy ngàn năm trước rồi, hiện tại đã qua hơn ngàn năm, lại nhìn thấy vật này, trong lòng cảm thấy có chút xấu hổ.



Liếc nhìn bên cạnh còn có người hai đệ tử đang nhìn chằm chằm mình, vị sư cô vội vàng dời mắt sang chỗ khác, nàng điều chỉnh lại trạng thái của mình trở lại tự nhiên, để tránh cho hai người đệ tử phát hiện ra điểm gì đáng ngờ.




Vị sư cô lấy lại tinh thần, nàng hai mắt đờ đẫn nhìn bàn tay mình, sau đó tay sờ mặt, miệng, tóc...vuốt tới đâu, đều thấy dính màu trắng cùng màu vàng.



Nàng cảm nhận được trong bụng mình phình no ra, hai mắt chuyển động điên cuồng, lúc đen, lúc trắng.



"A!!!!"



Rốt cục vị sư cô không chịu nổi cú shốck tinh thần, nàng thét thảm một tiếng, cả người nặng nề ngã xuống, hai mắt trắng dã trợn tròn lên, hiển nhiên nàng vì quá shock mà bất tỉnh nhân sự.



Hai tên đệ tử nghe tiếng hét của sư phụ, bọn hắn lấy lại tinh thần, nhìn thấy sư phụ mình ngã xuống bất tỉnh, hai người không lo cái gì, vội vàng chạy tới ôm lấy.



"Sư phụ, sư phụ..."



Tiểu ni cô thần sắc lo lắng nhìn sư cô, trong lòng nàng hiện tại vô cùng sợ sệt, liên tục kêu lên.



Dù sao một tay nuôi nàng từ nhỏ đến lớn đều là công của sư phụ, nếu như không có sư phụ chắc hẳn nàng đã chết từ lâu rồi.



Hòa thuờng bình tĩnh hơn, hắn ngồi xổm xuống, đặt tay lên tay sư cô, đem linh lực truyền vào người nàng.



Một hồi sau, hắn thả tay ra, quay qua nhìn tiểu ni cô, lắc đầu nói: "Sư phụ không sao, chỉ là tinh thần chịu quá giới hạn, dẫn đến tạm thời bất tỉnh mà thôi."



Ni cô nghe vậy yên lòng không nói gì.



"Các ngươi là ai?"



Vào lúc này, một giọng nói nam tử trẻ tuổi bất ngờ vang lên.