Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 153 : Chữa chim què thành chim lành

Ngày đăng: 13:47 19/04/20


"Ah~~~!"



Liễu Như Ân hét thảm một tiếng, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi từ trán liên tục đổ hột, chân quỳ xuống, hai tay nàng ôm lấy hạ thân rồi, miệng lẩm nhẩm:



"Chim...chim của ta..."



Sau đó cả người xụi lơ ngất xỉu...



"Bịch bịch bịch bịch."



Vài phút sau, khi đám sư nghe tiếng hét của Liễu Như Ân, bọn hắn đã nhanh chóng chạy tới.



Khi thấy Liễu Như Ân nằm trên sàn nhà, máu tươi từ dưới thân liên tục chảy ra, không cần Cát Lâm ra lệnh, hai, ba người sư cô nhanh chóng chạy tới, đem nàng khiêng đi...



Cát Lâm già nua đôi mắt hung dữ nhìn chằm chằm nam tử đứng trước mặt, hắn trầm giọng hỏi: "Ngươi làm gì Liễu sư muội chúng ta?"



Nam tử hai mắt nhắm nghiên, hắn lắc đầu, lười biếng nói: "Ta không làm gì nàng."



Chỉ một câu ngắn gọn, khiến mọi người đều không hiểu hắn nói gì.



"Sư huynh, người này có thể bị thần kinh, tấn công sư tỷ rồi không nhớ gì thi sao? Chúng ta phải mau chóng đem hắn đuổi ra ngoài..."



"Sư muội nói đúng đấy, người này..."



"..."



Đám người bắt đầu ồn ào hẳn lên, đòi đuổi người nam tử kia ra ngoài.



"Im lặng!" Cát Lâm khí thế kinh khủng tỏa ra, đám người nhanh chóng im miệng.



Hắn nhìn đám người, trầm giọng nói: "Các ngươi là còn nhớ những điều phật dạy? Nếu các ngươi lại còn làm ra dạng như vậy một lần nửa, đừng trách ta vô tình, không nể tình huynh trưởng đuổi các ngươi ra chùa."



Nghe Cát Lâm nói, đám người sợ tái mét, nhanh chóng nói: "Mô phật! Chúng ta biết sai, xin sư huynh từ bi, đừng đuổi chúng ta..."



....



Cát Lâm gật đầu không nói gì, coi như tha thứ cho bọn hắn, quay qua nhìn nam tử, nói: "Ngươi đi theo ta."



Sau đó mặc kệ đám kia, quay người rời đi.



Người nam tử không chút do dự gật đầu, vẫn là hai mắt nhắm như cũ lại, đi theo sau hắn.



...



Căn phòng sơn tường trắng sạch sẽ, thanh nhã, bên trong trang trí rất đơn sơ, chỉ để vài cái giường nằm.



Cát Lâm bước vào phòng, hắn nhìn về nằm trên giường Liễu Ân Như sắc mặt tái nhớt, sau đó quay qua nhìn vị Sư Cô thân hình mập mạp đứng trong phòng, hỏi: "Nàng thế nào? Ra sao?"



Vị sư cô mập mạp kia mặt mỡ rung rinh, cười khổ nói: "Thưa sư huynh, Liễu Như Ân sư muội không sao, chỉ là..."




Cát Lâm đi đến, hai tay bắt vào lưng nam tử, hắn muốn tự mình khiêng nam tử lên, nhưng vào lúc này, tên nam tử như một tòa núi sừng sững bất động không ngã, nặng nề như tòa núi lớn, cho dù cố thế nào vẫn là nằm im đó không dậy nổi.



"Lên!!!..." Hắn không tin mình không khiêng lên được một người, phật lực cuộn trào ra, trán nổi lên gân xanh, hai tay từng cái cọng xanh hiện lên.



"Lên..."



"Lên...."



Cát Lâm không biết nói từ "lên" bao nhiêu lần, dù có sử dụng bao nhiêu linh lực, nhưng vẫn như cũ không nhúc nhích được nam tử, dù chỉ một cen-ti-mét.



Theo thời gian trôi qua, trên đầu hắn ngày càng nhiều mồ hôi, rốt cục chịu không nổi nửa, hắn bỏ cuộc.



Mà bên dưới bốn người hòa thượng bị nam tử đè, sắc mặt ngày càng đỏ, bọn hắn hiện tại có cảm giác cái lưng của mình muốn gãy ra rồi.



"Hít hà....người này là người hay quái vật" Đám người kinh sợ nhìn xem Cát Lâm không nhúc nhích được tên nam tử dù chỉ một chút, không khỏi hít một hơi lạnh.



Phải biết Cát Lâm cảnh giới Hộ Pháp, cũng là tương đương với cảnh giới tu tiên Khai Đạo cảnh.



Cát Lâm sắc mặt trắng bệch, cả người đầy mồ hôi, vô vọng ngồi dưới đất, hai tay khô khéo liên tục run rẩy.



Ngồi nghỉ ngơi một lát, Cát Lâm đứng lên, nhìn phía dưới bốn vị hòa thượng mặt ngày càng đỏ, có dấu hiệu chuyển thành tím, quay qua đám người quát: "Nhanh, kêu thêm nhiều người đến đây, đem thêm cái kiệu để khiêng hắn, không là bốn vị sư đệ bị hắn đè chết."



"Vâng sư huynh." Đám người vội vàng đi kêu thêm, trong chốc lát hơn 50 vị hòa thượng trung niên đi tới, còn có mang theo một cái kiệu lớn.



Thấy bọn người tới, Cát Lâm thúc giục: "Nhanh lên, đem tên tên khiêng lên." Nói xong, hắn đi trước.



Đám người gật đầu theo sau, trong cơ thể vận chuyển phật lực.



Luồng sáng chói từ cơ thể bọn hắn bắn ra, chiếu sáng tứ phương bát hướng.



Ánh sáng này tụ tập lại, lập tức thế giới xung quanh như được gọt rửa, không khí trong lành, mát mẻ hơn, khiến người hít vào cảm thấy cả người sảng khoái.



"Lên!!!!"



Tiếng hét rung trời, hơn 50 người cùng lúc vận chuyển phật lực, cái trán nổi lên gân xanh.



"Ầm!"



Đông đúc phật lực bao vây thân thể nam tử, đưa hắn lên cao đem vào kiệu.



Làm xong, đám người thở phào một hơi, đầu ai nấy đều đổ mồ hôi hột.



"Tốt rồi mọi người, khiêng kiệu lên nào, đi tới kiểm trắc phật tâm." Cát Lâm thở phào, nở nụ cười nói.



"Vâng." Sau đó hơn 50 người trai tráng hòa thượng gồng mình khiêng lên, nhờ có kiệu, cho nên giảm nhẹ gánh nặng tên nam tử hơn nhiều.



....