Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 179 : Tạm biệt anh trai

Ngày đăng: 13:47 19/04/20


"Đing! Chủ nhân xin mời lựa chọn trận doanh: Chính Nghĩa – Tà Ác!?"



Âm thanh hệ thống trong đầu Đường Minh vang lên.



"Cái này chọn trận doanh có lợi ích gì? Nếu chọn chính nghĩa thì có bị ràng buộc gì không?" Minh Hạo có kinh nghiệm lần trước, liền hỏi hệ thống vấn đề trọng tâm.



"Đing! Khi chủ nhân lựa chọn Chính Nghĩa hay Tà Ác thì chính là xác định võ hồn của chủ nhân."



"Đing! Nếu chủ nhân chọn chính nghĩa sẽ được võ hồn: Siêu Cấp Thiên Sứ 12 Cánh. Có năng lực bay, trị liệu, buff mạnh phụ trợ cho đoàn đội hoặc cá nhân."



"Đing! Nếu chủ nhân chọn Tà Ác sẽ được võ hồn Phệ Dâm Hồn. Có năng lực: chịch gái thu được võ hồn của người đó 100%, hoặc nói là giống như copy (chịch abcxyz gái), rồi paster lại (abcxyz năng lực gái cho bản thân)."



"Đing! Đây là lựa chọn trận doanh để quyết định võ hồn cùng với nhiệm vụ hệ thống sau này. Bởi vì hệ thống nâng cấp lên 3.0 cho nên không hạn chế ràng buộc tự do hành động của chủ nhân. Mặc dù ở thế giới kia được miễn nhiễm nhiệm vụ, nhưng thế giới này khác với thế giới kia..."



Minh Hạo nghe vậy vui mừng như điên, nhất là khi nghe đến"tự do hành động". đây chính là hắn mong muốn, nếu như giống lần trước bị ràng buộc không được chịch gái thì hắn thà tự sát còn hơn.



...



Tố Vân Đào thấy Đường Minh không phản ứng gì, có thể là hắn giác tỉnh võ hồn thất bại? Trong lòng thất vòng dào dạt, "Thôi, coi như lần này đến Thánh Hồn Thôn lãng phí rồi..."



Đường Tam thấy em trai mình không phản ứng, hai tay nắm chặt lại, trong mắt hiện lên lo lắng nồng nặc.



Mặc dù Đường Minh luôn luôn tỏ ra lạnh nhạt với hắn, nhưng dù sao cũng là em trai ruột của hắn, người thân của hắn thế giới này.



Tố Vân Đào đang định mở miệng nói, chợt toàn thân Đường Minh khi này phát ra ánh sáng chói mắt nhu hòa, ánh sáng bao phủ toàn bộ gian phòng. Sau lưng hắn hiện lên một vị thiên sứ vàng óng ánh hai cánh, vị thiên sứ vừa ra, toàn bộ gian phòng lập tức bị bao phủ một màu vàng càng chói mắt.



Tố Vân Đào không khỏi ngây người nhìn cảnh này, một hồi sau thân thể run rẩy bần bật, nội tâm chấn động dữ đội, mặc dù ánh sáng đem mắt hắn muốn mù, nhưng hai mắt hắn càng mở trừng ra hết cỡ nhìn về thân thể nhỏ nhắn kia, môi run run như muốn nói gì nhưng rốt cụộc không thể nói ra được.



Bởi vì hắn biết loại hiện tượng này chính là tượng trưng cho cái gì, trong truyền thuyết...người phát ngôn của thần! Thiên Sứ!



Những đứa trẻ trong phòng cũng là như vậy, nhưng phản ứng chỉ là có chút kinh ngạc cùng tò mò mà thôi, dù sao bọn hắn kiến thức hạn hẹp, còn chưa biết sự kinh khủng của loại võ hồn này.



Đường Tam thấy cảnh này cũng không khỏi trong lòng mừng như điên, vì đứa em trai mà mừng cho hắn.



Mặc dù Đường Tam không biết Võ Hồn của em trai mình ra sao, nhưng vừa nhìn vẻ mặt Tố Vân Đào hắn liền đoán ra 8 – 9 phần võ hồn em trai hắn phải là loại võ hồn kinh khủng, mới có thể làm Tố Vân Đào kích động như vậy.




Đường Hạo hít một hơi sâu gật đầu, chăm chú nhìn hắn, nói ra: "Nhớ lời ngươi nói. Nếu để ta biết ngươi xuống tay với anh trai mình, cho dù ngươi khi đó có trở thành giáo hoàng Võ Hồn Điện đi chăng nửa, ta cũng sẽ tìm đến ổ giết ngươi!"



Nói đến chữ cuối, toàn thân sát khí tràn ra, lập tức đem không gian đông lại, hai người Đường Minh cùng Đường Tam vừa cảm nhận loại sát khí này có loại hít thở không thông.



Thu hồi sát khí của mình, Đường Hạo quay người lại, nói: "Ngươi đi theo ta Đường Minh, còn có Đường Tam." Sau đó bước đi.



Đường Tam cùng Đường Minh nhìn nhau một cái, hai người nhanh chóng đi theo.



...



Ba ngày sau.



Từ sớm Đường Minh đã đứng trước cửa chờ đợi, kế bên là Đường Tam, còn Đường Hạo như mọi ngày nằm trong nhà ngủ say.



Tại thời khắc này một người thanh niên tuấn lãng đi đến, phía sau là một vị lão già ăn mặc áo choàng vàng, trên ngực đeo huy hiệu tượng trưng Võ Hồn Điện, quý phái khí tức từ trên người hắn tràn ra, khi này hắn nhìn về Đường Minh ánh mắt tò mò, đánh giá hắn.



Người thanh niên tuấn lãng không ai khác chính là Tố Vân Đào, hắn đi đến trước người Đường Minh, mỉm cười hỏi: "Đã chuẩn bị xong chưa?"



"Đã xong." Đường Minh lạnh nhạt gật đầu, sau đó quay sang Đường Tam, hắn nở nụ cười, nói ra: "Cám ơn anh trai, ngươi bao năm qua luôn tốt với ta. Chúng ta sẽ sớm có ngày gặp lại..."



Đường Tam không hiểu câu cuối lắm, nhưng khi nghe Đường Minh kêu hắn bằng "anh trai" vô cùng vui vẻ gật đầu, quan tâm nói: "Ngươi một mình cẩn thận, nhớ chăm sóc tốt bản thân."



Đường Minh gật đầu, phất tay chào tạm biệt, cuối cùng nói: "Gởi lời đến cha, giữ gìn sức khỏe, đừng uống rượu nhiều quá, kẻo chết sớm."



"phốc, ha ha ha ha" Đường Tam lần này nhịn không được cười lên, gật đầu nói: "Ta sẽ chuyển."



"Đi thôi." Tố Vân Đào thấy thời gian không sai biệt lắm, hắn thúc giục nói.



Đường Minh gật đầu, sau đó cả ba người cùng rời đi....



Đường Tam nhìn xem bóng lưng ngày càng xa Đường Minh, cảm giác có chút cô đơn, hai mắt có chút ươn ướt nhưng không rơi lệ, cho đến khi nhìn bóng lưng Đường Minh biến mất hắn mới đi vào nhà, bắt đầu hành trình tu luyện như thường ngày của mình...



....