Siêu Cấp YY Hệ Thống
Chương 218 : Bộ trưởng bộ giáo dục đến
Ngày đăng: 13:47 19/04/20
Sáng sớm ngày hôm sau.
Ngày hôm qua trở về, Nobita về nói với cha mẹ là sáng mai đến trường sớm, gặp hiệu trưởng.
Khi đó cha mẹ Nobita tưởng hắn lại phạm lỗi gì, hai người mắng oan hắn một trận, sau một hồi Nobita kiên nhẫn giải thích, hai người mới hiểu ra...
...
"Doremin, cậu muốn đi đến trường với mình không?" Nobita đã cùng cha mẹ ăn sáng xong, hiện tại đang đem đồ vật đi học bỏ vào cặp, kéo cánh cửa chứa đồ ra, nhìn vào bên trong đang ngủ say Doremin hỏi.
"Không, cậu đi đi, tớ muốn ngủ một tí..." Doremin không mở mắt ra, nàng lười biếng đáp.
Không biết có phải hay không khác nguyên tác, mà tính cách theo đó cũng là khác, Doremin so với nguyên tác lười biếng hơn, nàng thích nhất ngủ nướng đến trưa.
"Ừm..." Nobita như nghĩ ra cái gì, khóe miệng vểnh lên, nở nụ cười tà. Kế đó, chỉ thấy Nobita đưa ra hai ngón tay trỏ và giữa thẳng đứng, thành hình mũi tên, hơi trườn người về phía trước, hai ngón tay như con rắn nước, chui vào nơi quần của Doremin.
"A!" Doremin đang ngủ say, chợt cảm giác ở dưới cơ thể như có gì đó chui vào, một lát sau, cảm giác tê dại mãnh liệt từ bên dưới truyền khắp người, khiến nàng theo bản năng rên lên một tiếng, nước suối tự động trào ra mảng lớn....
"Nobita, cậu thật quá hư đốn!!!!"
Nobita rút tay ra, nhìn đồng hồ đã 6h15 sắp tới giờ, lập tức chạy đi, phía sau truyền đến âm thanh yêu kiều tức giận của Doremin, nghe âm thanh này, Nobita mỉm cười, đưa tay lên mũi ngửi một hơi.
"Không hổ là robot thế kỷ 22 a, bên trong cũng là thơm như thật..." Nobita cảm giác mùi thơm như hoa lan nở nụ cười lẩm bẩm.
...
"Cha, mẹ!" Nobita vừa xuống cầu thang, nhìn thấy hai người đứng nơi cửa chợ đợi, vui vẻ kêu lên.
"Ừm, hôm nay là ngày quan trọng, hơn nửa cha còn phải đến nhanh lên nào" Nobisuke và Tamako hơi ngẩn ra, rất nhanh đáp lại.
Nobisuke hôm nay ăn mặc đồ tây trang viên chức màu xanh như mọi ngày, tay phải cầm chiếc cặp màu xanh, chắc bên trong cặp chứa tài liệu.
Tamako thì đơn giản hơn, nàng mặc áo khoác dài đến chân, hơi trang điểm một tí, nhưng dù vậy đã làm Tamako trẻ trung hơn so với không trang điểm một chút.
Nobita nhìn tờ giấy suy nghĩ một chút, quay qua Tengu Tarama nói: "Cho em 15~20 phút."
Tengu Tarama kinh ngạc nhìn Nobita hỏi: "Cậu bé, cậu thật chỉ cần 20 phút?"
Phải biết trên đó hơn trăm câu hỏi, suy luận, mẹo các kiểu, cho dù là hắn tự mình làm ít nhất cũng phải tốn hơn 1 tiếng mới làm xong.
Nobita mỉm cười, gật đầu: "Chậm nhất 15 phút, nhiều nhất 20 phút!" Trọng giọng nói tràn đầy tự tin, không chút nào do dự hay sợ sệt.
"Tốt. Nếu cậu có thể làm trong vòng 20 phút, hơn nửa toàn bộ đạt điểm 10(đúng), tôi sẽ đích thân đề cử cậu lên thủ tướng!" Tengu Tarama hào khí vạn trượng nói ra.
"Đề cử với thủ tướng?" Cha mẹ Nobita, hiệu trưởng, Nobita cùng ngẩn ra.
"Đúng vậy, nếu thật sự làm đúng hết, hơn nửa trong vòng 20 phút, cậu sẽ được tôi đề cử vào chức vị đặc biệt." Tengu Tarama nở nụ cười, ra vẻ thần bí nói.
Nobita gật đầu, lần nửa cúi đầu, nói ra: "Cám ơn ngài."
Mặc dù Nobita là người thế giới khác, không hoàn toàn là người Nhật, nhưng hắn có suy nghĩ của người nhật sau khi nhập vào vị này Nobita hậu đậu, suy nghĩ, ý thức, các truyền thống.
Tengu Tarama gật đầu, trong mắt hiện ra tia tán thưởng, nếu Nobita thật sự làm hết cộng thêm đức tính của hắn, thì chắc chắn là một viên ngọc, không, phải nói là một viên đá quý chưa được mài dũa, chỉ cần Nobita trưởng thành đến lớn, thì Nhật Bản khi đó sẽ trở thành Siêu Cường Quốc số 1 thế giới, vượt qua Đế Quốc Mỹ hiện nay......
Vừa nghĩ đến tương lai nước Nhật, Tengu Tarama tinh thần phấn chấn hơn, hắn chờ đợi không được nửa, ánh mắt tỏa sáng nhìn Nobita như nhìn khối kho báu, nói ra: "Bắt đầu tính giờ.!"
Nobita gật đầu, lấy ghế gần đó ngồi xuống, tay cầm viết, cả tinh thần nhanh chóng đầu nhập vào trang giấy, tay vừa đặt bút vào giấy liền chuyển động, tốc độ nhanh như thần.
"Xoạch xoạch xoạch..."
Cả căn phòng tĩnh lặng, chỉ có tiếng bút viết vang lên, mọi người gần như ngừng thở, toàn bộ ánh mắt đổ dồn về phía Nobita, chờ đợi hắn.
Nobisuke và Tamako hai tay không tự chủ nắm chặt, vì Nobita mà run rẩy, hưng phấn.... trong lòng hai người âm thầm kêu lên: "Cố lên con trai của ta! Cha mẹ luôn sát cánh bên cạnh con, Nobita!"
--(G9)--
(tối không có chương, ngủ ngon~~)