Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 241 : Đi lạc

Ngày đăng: 13:48 19/04/20


Sáng sớm mặt trời mọc lên cao, từng tia nắng ấm áp chiếu rọi thế gian, xua tan hắc ám.



Minh Hạo và Tam Nương dậy từ sớm, hai người đứng ở nơi địa điểm hẹn trước.



Minh Hạo nhìn qua Tam Nương, hỏi: "Sắp xếp xong chưa?"



"Đã xong." Tam Nương gật đầu, ánh mắt nhìn phía xa bộ lạc Ngưu Nữu, trong lòng có chút không nỡ.



"Đi thôi." Minh Hạo gật đầu chậm rãi bước đi, Tam Nương chầm chậm đi theo sau lưng Minh Hạo.



Nửa ngày trôi qua, Minh Hạo và Tam Nương không ngừng nghỉ bước đi, chỉ dừng lại một hai phút để ăn uống rồi đi tiếp, bởi vì Minh Hạo cảnh giới Dâm Vương, mà Tam Nương đã sinh sống ở Tây Cương thời tiết khắc nghiệt này từ lâu, nên đối với ánh mặt trời cùng mệt mỏi gì đó không ảnh hưởng đến nhiều.



Để giảm nhàm chán trong cuộc hành trình, Minh Hạo thường nói chuyện với Tam Nương, coi như tìm hiểu thêm về nàng, một mũi tên trúng hai con chim.



"Tam Nương, bản thân ngươi có ước mơ gì không?" Minh Hạo nhìn qua nàng hỏi



"Ước mơ là gì?" Tam Nương vẻ mặt ngu ngơ hỏi.



"Ừm thì giống như ước nguyện, ví như ta ước mơ sau này trở thành tiên." Minh Hạo kiên nhẫn giải thích.



"Ta đã hiểu, nhưng mà tiên là gì?" Tam Nương như đứa trẻ khờ khạo, vẻ mặt ngu ngơ hỏi.



"À, Tiên, nó giống như một dạng tu luyện như mình, ví dụ ở đây Dâm Giới gọi là dâm sĩ, còn ở thế giới kia là tu sĩ... người tu tiên" Minh Hạo không nhanh không chậm nói ra.



"A, Bên ngoài còn có thế giới khác?" Tam Nương nghe đến đây kinh ngạc bật hốt lên, nàng che miệng lại, trong suy nghĩ của nàng, thế giới này là tận cùng rồi.



"Đúng vậy, ngoài trừ dâm giới, còn có vô vàn thế giới khác, ngươi có thể ví một thế giới là một hạt cát dưới chân chúng ta, ngươi cho dù đi hết tuổi thọ của mình cũng không đi hết được." Minh Hạo bình thản nói



"Thật sự có thế giới khác?" Tam Nương lần nửa hỏi lại.



"Ta nếu nói, ta không phải người thế giới này, ngươi tin không?" Minh Hạo cười nói.



"A,ta ta...tin! chỉ là ta lần đầu tiên nghe thấy chuyện này, ngươi có thể kể cho ta nghe các thế giới khác được không?" Tam Nương ngẩn người vài giây sau nói.



"Có thể, ở thế giới đó..." Minh Hạo bắt đầu kể hành trình mình đi qua, dù sao Tam Nương tương lai cũng là một trong hậu cung của hắn rồi, cho dù có lộ ra cũng chẳng sao, có chiêu thức Trấn Áp ở đó, ai dám gây sự? Nếu có thì hắn tiện tay tiễn người một đoạn xuống địa ngục...



"Ta rất muốn qua các thế giới đó..." Tam Nương nghe xong câu chuyện, hai mắt sáng lên, âm thanh mong chờ nói.



"Ha ha, ngươi yên tâm, không lâu sau, ta đến khi đạt đến cảnh giới đỉnh phong thế giới, ta sẽ dắt ngươi rời đi thế giới này." Minh Hạo bật cười nói.
...



"Đừng mở mắt, ngươi hãy dùng lưỡi liếm nó đi, đừng cắn, lát nửa sẽ có "thức ăn" ngay."



Cảm giác trong miệng ngậm thứ gì đó, Tam Nương đang muốn mở mắt ra, tại lúc này âm thanh Minh Hạo truyền đến bên tai.



Tam Nương um um vài cái, mặc dù không biết thứ trong miệng là gì, nhưng theo bản năng mách bảo thứ trong miệng nàng chính là "vật quý" của Minh Hạo. Kế đó liền dễ dàng, nàng bắt đàu liếm láp, đem cả họng ngậm vào....



...



1 phút sau, trong miệng dính đầy "sữa" do Minh Hạo tạo ra, Tam Nương nuốt hết toàn bộ,.



Không giống trong tưởng tượng Minh Hạo, Tam Nương biểu hiện sặc sụa hay buồn nôn gì, chỉ thấy, nàng liếm liếm môi như còn thèm khát, ánh mắt sáng rực nhìn Minh Hạo, âm thanh ôn nhu đến cực điểm, hỏi: "Cho ta ăn tiếp được không, "sữa" ngon quá, đây là lần đầu tiên ta được uống sữa nha, không nghĩ nó lại ngon như vậy! Ta rất thích!"



"Cái gì, ngươi lần đầu tiên uống sữa?"



Minh Hạo ánh mắt quái dị nhìn Tam Nương, dù sao Tam Nương cũng đã sống hơn 30 năm, vậy mà chưa bao giờ uống sữa, cho dù đánh chết hắn cũng không tin.



"Ha ha, ta là nói thật, bởi vì từ trước đến nay ta chưa bao giờ cho người đàn ông đưa thứ ấy vào miệng." Tam Nương nở nụ cười thần kinh nói.



"Vậy màng trinh là do ai phá?" Minh Hạo nhìn phía dưới của nàng hỏi.



"Màng trinh là gì?" Tam Nương lần đầu tiên nghe đến loại từ ngữ này, nàng hỏi lại.



"Ạch, à là..." Minh Hạo quên, ở đây là dị giới, không phải là trái đất gì, tạm thời đơn giản giải thích cho nàng.



Nghe xong, Tam Nương cười nói: "Ha ha, cái thứ gọi là màng trinh như ngươi nói, do quá vướng víu trong lúc tu luyện, nên ta đã cho người đem phá rồi."



Nàng nói tiếp: "Cái này do trưởng lão nữ dùng tay đem phá, chắc ngươi cũng biết, thiên phú nữ phụ thuộc vào Đạo Âm, Đạo Âm càng rộng thì thiên phú càng cao, bởi vì có cái màng trinh ngăn chặn, nên chỗ ấy chưa mở rộng..."



Minh Hạo nghe xong sắc mặt đen lại, cũng đúng, dựa theo kiến thức thì màng trinh chưa bị "khai thác", nơi đó chỉ là một vùng đầm lầy eo hẹp, sau khi bị "khai" nó sẽ tự động mở rộng ra...



"Được, ngươi há miệng ra đi..." Minh Hạo cười nói.



Sau đó liền không có sau đó, mọi người tự hiểu...



Tại Minh Hạo đang "đút" đồ ăn cho Tam Nương, phía dưới chân có gì đó rung chuyển, cường độ rung của nó rất nhỏ, nhỏ đến nổi Minh Hạo và Tam Nương không tài nào nhận ra.