Siêu Cấp YY Hệ Thống
Chương 329 : Em có thai
Ngày đăng: 13:49 19/04/20
Minh Hạo nhìn Trầm Thiên Nam cười không khỏi ngây ra một lát, trong mắt lóe lên tia đỏ rực nhanh chóng tắt đi.
Nhìn đồng hồ treo trên tường đã là 17h chiều, Minh Hạo nhìn qua Trầm Vũ Anh nằm trên giường ngủ say chưa tỉnh, quay quaTrầm Thiên Nam nói: “Dì, đã trễ rồi, con còn phải về nhà.”
Trầm Thiên Nam nhìn đồng hồ sau đó gật đầu: “Con đi đi, rãnh ghé thăm con bé.” Ánh mắt lo lắng nhìn con gái còn ngủ say, nàng sợ Minh Hạo ăn xong con nàng liền phất tay rời đi, lấy ngoại hình cùng siêu năng lực của hắn, nàng tin chắc bên người Minh Hạo không thiếu hồng nhân.
Minh Hạo nhìn ra chỗ lo lắng của nàng, hắn cười nói: “Dì yên tâm, con là người có trách nhiệm, không phải loại ăn rồi chùi đít đâu, nên xin dì cứ yên tâm.”
“Ừ.” Trầm Thiên Nam nghe hắn nói trong lòng yên tâm phần nào.
Minh Hạo rời đi, mặc kệ nằm dưới đất Trầm Minh còn đang đau đớn đến lăn qua lăn lại, ai kêu hắn dám vô cớ đánh Minh Hạo, nếu không phải nhìn trên mặt Trầm Vũ Anh, chắc hắn đã cho lão già này quy thiên từ sớm.
..
Đợi Minh Hạo đi rồi Trầm Minh đứng dậy, hắn thở hổn hẻn, mặt nửa xanh nửa trắng, đôi mắt đỏ như đã thú bị điên, nhìn một bên Trầm Thiên Nam và con gái Trầm Vũ Anh không khỏi thở dài một hơi.
Nghĩ đến Minh Hạo người cứng như sắt không khỏi rùng mình, suy nghĩ đến một số mà vượt xa người thường “dị năng”, trong mắt lóe lên tia sáng, nhìn qua Trầm Thiên Nam nhỏ giọng hỏi: “Em biết chuyện gì về thanh niên kia không?”
Trầm Thiên Nam tựa như không nghe gì, đi tới trên giường ngồi xuống, năm ngón tay mềm mại vuốt ve mái tóc con gái.
Trầm Minh lần này bình tĩnh, không vì vậy mà tức giận, hắn biết Trầm Thiên Nam đang giận hắn, tạm thời bỏ qua một bên.
…
Minh Hạo cùng Sinh Đạo tắm uyên ương xong hai người mặc quần áo vào đi ra ngoài, Minh Hạo ngồi trên ghế nhìn qua Sinh Đạo nơi bụng, nghi ngờ hỏi: “Em yêu, anh cảm giác nơi bụng ngươi có gì đó bất thường, ngươi có làm sao không?”
Minh Hạo có suy đoán, khi nãy về phòng, hắn dùng tinh thần lực quét qua, chỉ là dấu hiệu mờ nhạt quá, cộng thêm cơ thể Sinh Đạo tràn ngập lực lượng sinh cơ bao phủ, làm cho hắn không thể nào điều tra tường tận được, cho nên không dám chắc chắn.
Sinh Đạo nghe vậy có chút nghi ngờ, lấy cảnh giới đạt đến đỉnh cao của nàng, rất ít quan tâm đến cơ thể mình, lúc này nghe Minh Hạo nói nàng mới chú ý tới.
Nhắm mắt lại, dùng tinh thần lực dò xét kỹ càng từng góc trong cơ thể mình. Năm phút sau Sinh Đạo mở mắt ra, trên mặt hiện lên cảm xúc phong phú, khó tin, vui mừng, xấu hổ...
Minh Hạo nhìn nàng thần sắc, trong lòng suy đoán càng vội hỏi: “Em có phải hay không mang thai?”
Sinh Đạo đôi mắt đẹp lóe lên dị thải, tràn ngập sinh cơ màu xanh nồng đậm lưu chuyển, không khí xung quanh như nhận lấy ảnh hưởng, một màu xanh đậm sinh cơ khí tức tràn ngập căn phòng, đem mọi vật không có sinh cơ thoáng chốc như được thần ban tặng tính mạng, ghế, giường, máy tính, sách… cùng nhau vang lên âm thanh trong trẻo, giống như đang hân hoan, vui mừng.
Sinh Đạo ầm ừ gật đầu, khuôn mặt hiện lên rặng mây hồng, dịu dàng nói: “Đúng vậy, em hình như có… thai.”
Minh Hạo trên mặt hiện ra khó tin, theo hắn trí nhớ, đều là Đạo, dù hắn và nàng có xxx với nhau tới vài tỷ năm nhưng không có thai, đó là sinh hoạt trong ‘dục vọng’. Thế đé* nào vừa xxx với nàng vài ngày lại có thai? Chẳng lẽ do Sinh Đạo biến thân thành người, có nhị lỗ nữ liền là có thể mang thai sao?
...