Siêu Cấp YY Hệ Thống
Chương 44 : Trở về học viện bắc đẩu
Ngày đăng: 13:45 19/04/20
Nhìn cổng học viện quen thuộc của Bắc Đẩu học viện, Minh Hạo muốn bước vào bên trong.
“Đứng lại! Ngươi có thẻ vào học viện không?” một người trung niên đẳng cấp Vương Giả đang canh cổng, thấy Minh Hạo muốn đi vào, liền chặn lại.
Minh Hạo nhìn vị kia trung niên lắc đầu, giải thích: “
Nghe vậy, người trung niên kia nghi ngờ, sau đó lại nhìn mặt Minh Hạo một lần, đúng a, người thiếu niên kia là 10 ngày trước mình mới gặp mặt đây, khi đó hắn theo đoàn người vào trong, sau đó không biết xảy ra chuyện gì rồi đi ra học viện.
“Nhờ ngươi đi vào thông báo với viện trưởng giúp ta, ta tên Hoàng Minh Nhai…” Minh Hạo nói tiếp, sau đó từ trong túi vật phẩm lấy ra 1000 ruby, âm thầm nhét vào tay cho vị trung niên kia.
Người trung niên sắc mặt vui vẻ, nhìn trong tay 1000 ruby, hắn nhanh chóng cất vào túi áo, sau đó nhìn Minh Hạo nói: “Được, ngươi chờ ở đây, ta lập tức đi vào tìm viện trưởng nói chuyện…”
Minh Hạo gật đầu, sau đó đứng chờ…
…
Mười phút sau, một vị lão giả đi đến, phía sau hắn là vị trung niên canh cổng lúc nãy.
Thấy Minh Hạo, vị lão giả trên mặt lộ ra kích động, mở miệng cười nói: “Ngươi có phải là Kim gia đại thiếu gia Kim Minh Hạo?”
Minh Hạo nghe vậy ánh mắt co rút, nhưng là vẫn gật đầu đáp: “Đúng, chính là ta, ngươi là?”
“Ta là viện trưởng Học Viện Bắc Đẩu, tên là Bắc Nhị Hà” Viện trưởng nghe Minh Hạo nói, hắn trên mặt càng càng kích động hơn, nói ra tên mình, hắn biết Kim Minh Hạo thiếu gia Kim gia siêu cấp gia tộc cổ lão ý vị như thế nào.
Hồi nửa tháng trước, từ Kim gia siêu cấp cổ lão gia tộc gọi điện cho hắn, nói là thiếu gia của kim gia muốn nhập học Học Viện Bắc Đẩu, sau đó nói vị này sở hữu 20 Tinh thiên phú…
Một người thiên phú kinh khủng hơn 20 lại tự mình nhập học, đây là hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến, sau đó rốt cuộc không chút do dự đồng ý, dù kia chỉ mới 6 tuổi trái với quy định học viện…
Vài ngày trước, có vị trưởng lão ngoại viện đến phòng hắn nói là có người cầm giấy báo danh vào, sau đó kể lại sự việc Thằng Tùng Sơn bị Minh Hạo cướp đoạt tất cả thiên phú rồi giết chết.
Khi hắn nghe tin này không những tức giận mà còn lấy mừng, không nghĩ loại này kinh khủng đến vậy, vậy mà mới 6 tuổi đã đánh chết một người đẳng cấp Địa Liệt, sau đó hắn không chút do dự ra lệnh phong tỏa cao cấp nhất, giữ kín chuyện này, không cho lan ra ngoài…
…
Một đường vừa đi, vừa nghe Bắc Nhị Hà giới thiệu, Minh Hạo hoàn toàn nắm rõ tình hình học viện cùng phân chia.
…
Một trận ngủ say sưa đến sáng sớm.
Trong giấc mộng, Minh Hạo nhìn thấy mình đứng trên đỉnh phong thế giới này, dưới chân hắn, là trăm triệu chiến hạm đang tiến về phía trước chinh chiến với kẻ địch…
Ngày hôm sau…
“Reng Reng Reng…Reng Reng Reng”
Tiếng chuông trong phòng vang lên, Minh Hạo cũng là giật mình tỉnh dậy, nghe tiếng chuông trong đầu nhớ tới hôm nay là mình ngày đầu tiên vào lớp.
Lập tức đánh răng, súc miệng, tắm rửa, thay đồ…
Sau khi xong hết, Minh Hạo mở cửa ra, bên ngoài đang đứng là một người thanh niên trẻ tuổi, tóc đỏ rực như lửa, ăn mặc quần áo sang trọng, khuôn mặt tuấn tú, trên mặt có 6 phần bá đạo, 3 phần lạnh như băng.
“Chào ngươi, ta tên là Hận Thiên Tử, là hội trưởng học viện.” Hận Thiên Tử mỉm cười giới thiệu ngắn gọn tích xúc, không dài dòng, nhưng khi nói đến hội trưởng học viện thì hắn nhấn mạnh một cái, sau đó hắn đưa tay ra, ngỏ ý bắt tay.
Minh Hạo nhìn hắn hồi lâu, chỉ nhẹ nhàng gật đầu không nói gì, còn việc bắt tay? Hắn không rãnh hán, ngươi là hội trưởng thì sao, chẳng lẽ ta phải bắt tay với ngươi? Lại dám đem cái gọi là hội trưởng ra uy hiếp với ta, vậy ta liền là làm cho ngươi mất mặt.
Hắn ghét nhất là loại người thích đem địa vị ra trước mặt người khác khoe khoang, cho nên không cần cho mặt mũi những người này, vì càng cho, bọn hắn càng lộng hành hơn, dần dần coi mình là cấp dưới sai khiến.
Thấy Minh Hao không nói gì, còn không thèm đưa tay ra bắt, Hận Thiên Tử trên mặt không còn giữ mỉm cười hòa nhã, mà là lạnh như băng, ánh mắt âm độc nhìn về Minh Hạo, chỉ vì một đứa con nít mà viện trưởng lại kêu mình đến đây đón tiếp, hơn nửa, thằng nhãi ranh này còn không thèm nói chuyện cùng bắt tay với mình, đây là khinh thường mình sao?
Hắn đem Minh Hạo ghi vào danh sách đen, chờ có cơ hội ra tay liền phải giáo huấn tên này.
“Đi! Ngươi được viện trưởng ‘gọi tới’ để ‘dẫn đường’ cho ta đúng không?” Minh Hạo kiêu ngạo cười nói.
Hận Thiên Tử nghe Minh Hạo nói, ánh mắt co rút, sắc mặt âm trầm như nước, nhưng không nói gì, ánh mắt âm độc nhìn chằm chằm Minh Hạo trong chốc lát, sau đó đi phía trước dẫn đường cho Minh Hạo đến học viện.
Sau khi dẫn Minh Hạo đến lớp học, Hận Thiên Tử sắc mặt lạnh như băng không nói gì, sau đó rời đi.
“Ngươi cẩn thận cái đầu của mình đó, thằng nhãi ranh” ở khi đi ngang qua Minh Hạo, Hận Thiên Tử dừng lại một giây sát người Minh Hạo, không quên một câu uy hiếp lạnh lùng truyền vào tai Minh Hạo.