Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 55 : Lý thất dạ dạy dỗ

Ngày đăng: 13:45 19/04/20


[Chú thích: mở nhạc này lên nghe, mấy bạn đọc truyện mới thấy hay nhé, với lại, mấy bạn phải đọc từng chữ, nếu lướt qua sơ sẽ không hiểu!…



https://www.youtube.com/watch?v=cXwAzwniA9E ]



---



“Đing! Chúc mừng chủ nhân đánh giết một Truyền Thuyết sơ kỳ người, thu được 9780 tỷ exp, đẳng cấp tăng lên Anh Hùng đỉnh phong, thu được điểm mua sắm: 500 triệu điểm mua sắm…”



“Đing! Hệ thống nâng cấp lên verison 3.0 toàn bộ hoàn thành….”



Minh Hạo sau khi đánh giết xong Cửu Lão, trong đầu tiếng hệ thống vang lên âm thanh.



Nhưng hắn không có tâm để nghe, chú tâm nhắm mắt lại, sửa sang ký ức của Cửu Lão, sắp xếp lại trong đầu mình.



….



Trong lễ đường, ai cũng ngây người, kinh ngạc nhìn về Minh Hạo như nhìn về quái vật, lại nhìn thân thể Cửu Lão bị đánh thành từng miếng thịt rơi rớt dưới đất.



Có người dụi mắt vài lần, không tin tưởng vào chuyện này.



“Hắn, vậy mà…đánh giết Cửu Lão chỉ với một đòn…hắn là người hay quái vật…?” Một người thanh niên sắc mặt hoảng sợ, giọng nói run run hỏi.



“Ta không biết, nhưng nhìn ánh mắt hắn…đây là không phải con mắt của nhân loại..” Người khác khi thấy con mắt Minh Hạo sắc mặt trắng bệch, sợ hãi nói.



Mà những vợ của Minh Hạo nhìn về hắn như nhìn về người xa lạ, như Minh Hạo không phải là chồng của các nàng vậy…Nhưng có một người khác với các nàng, đó là Tuyết Linh Nhi.



Tuyết Linh Nhi sắc mặt vô cùng bình tĩnh, không thay đổi gì, kể cả cho dù nhìn thấy Minh Hạo đánh giết Cửu Lão hay đôi mắt hắn khác nhân loại, nhưng nàng sắc mặt không thay đổi gì.



Đứng im từ xa, nàng chỉ lẳng lặng nhìn hắn, không nói gì, hai bàn tay trắng noãn đan xen vào nhau, tạo thành hình chữ thập.



Nàng ôm hai tay, để trước ngực, như là đang đứng trong nhà thờ cầu nguyện.



Đôi mắt thâm tình, nhìn bóng lưng gầy yếu kia, tình cảm trong tim của nàng dành cho Minh Hạo mãi mãi không bao giờ thay đổi, cho dù Minh Hạo có là người chủng tộc khác hay hắc ám chủng tộc đi nửa…




Nghe Lý Thất Dạ hỏi, Minh Hạo ngược lên nhìn hắn, lẳng lặng chờ hắn nói tiếp.



Lý Thất Dạ buồn bã nói: “Bởi vì, đó là lựa chọn của bọn hắn, từ khi đi theo ta, thì bọn hắn đã biết kết cục của mình, một con đường không lối về, dù có sống hay chết cũng vậy.” hắn đưa tay lên trời, chỉ về phía những chiến hạm đó nói tiếp: “Như những người lính này, từ khi bọn hắn lựa chọn nhập ngũ, đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống này rồi.”



Sau đó, hắn quay lại ánh mắt đen thẩm như giếng nước không gợn sóng nói: “Ngươi có nhớ lần đầu ta gặp ngươi hỏi gì không?”



Minh Hạo bình tĩnh lại, gật đầu nói: “Nhớ, ngươi hỏi ta là: ngươi có ước mơ gì hoặc là nói mục đích của ngươi đến thế giới này là gì”



Lý Thất Dạ nhìn Minh Hạo hỏi: “Vậy ngươi đã có câu trả lời?”



Minh Hạo nhắm mắt lại, không nói gì.



10 phút sau…



Hắn mở mắt ra, gật đầu nói: “Phải, cám ơn ngươi, trong lòng ta hiện tại đã biết mình phải làm gì rồi!” giọng nói vô cùng bình thản, không có lạnh lùng như lúc nãy.



Sau đó, cả khí chất hắn thay đổi, từ khí chất ngây ngô của thế kỷ 21 thiếu niên, bắt đầu lột xác, khí chất hắn như thanh kiếm sắc bén, hơn nửa, trong mắt càng là như ẩn như hiện lạnh lùng, hiện tại nhìn hắn càng trưởng thành, thành thục hơn.



Lý Thất Dạ mỉm cười hài lòng nhìn Minh Hạo, gật đầu nói: “Ngươi không tệ, đi thôi.”



Hắn không hỏi câu trả lời của Minh Hạo là gì, chỉ cần biết nhiêu đó là được rồi.



Minh Hạo mỉm cười, nhìn Lý Thất Dạ bóng lưng, hắn cúi đầu bái tạ một cái.



Sau đó nhanh chân đi theo Lý Thất Dạ.







Thông báo: chiều tối nay không có chương nhé, ae khỏi chờ, tại vì mình mắc đi chơi cùng với gia đình, cỡ trưa hoặc chiều tối mai mới về, nên phòng là tối 8h hoặc 9h mới có chương!!!



P/s: chương này nói một chút, mình muốn diễn tả cái gọi là tình cảm, cái gọi là chiến tranh, mất mát là gì..chương này chủ yếu là vậy…