Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 98 : Con gái ta?

Ngày đăng: 13:46 19/04/20


Theo trí nhớ của trưởng lão Hỏa Vương Tộc, bởi vì Hỏa Thiên Hương phạm vào trọng tội nào đó nên bị bắt giam bên dưới lòng đất sâu nhất bên trong Hỏa Vương Tộc.



Trải qua tầng tầng lớp lớp cảnh vệ, Minh Hạo giả mạo bộ dáng trưởng lão, thuận lợi tiến vào nơi mà Hỏa Thiên Hương bị giam giữ.



Trong đây vô cùng tối tăm, chỉ có một tòa ngục sắt khổng lồ che đậy bên trong, xung quanh chỉ có hai người trung niên là canh gác.



Thấy Minh Hạo tiến vào, hai người tiến đến chặn lại, lễ phép cúi đầu, cung kính hỏi: “Ngài đến đây là?”



Minh Hạo thần sắc lạnh nhạt nhìn hai người, nhàn nhạt nói: “Hỏa Hỏa Vương Hỏa Hỏa ******7”



Hai người nhìn nhau gật đầu, đưa cho Minh Hạo một cái chìa khóa, bọn hắn cúi người cung kính nói: “Đây là chìa khóa, xin mời trưởng lão vào trong.”



Minh Hạo gật đầu thần sắc lạnh nhạt tiếp chìa khóa, mở khóa cửa sắt ra, đi vào.



“Kẹt kẹt kẹt…” Âm thanh nặng nề cửa sắt mở ra



Minh Hạo đi vào trong, ngắm nhìn xung quanh căn phòng tù, bên trong được bao bọc bức tường sắt cao lớn, chỉ chừa một cửa sổ hình chữ nhật rộng bằng bàn tay em bé mà thôi.



Nhưng nơi này được giữ rất sạch sẽ, không một con chuột hay con gián như các nhà tù ở thể kỷ 21.



Ở đây để đơn giản là một chiếc giường đủ một người nằm.



Hai mắt nhìn qua giường, nằm trên giường là một cô gái tóc đỏ đang nhắm mắt ngủ, nàng ăn mặc quần áo màu đỏ bó sát người, lộ ra đường cong duyên dáng.



Đôi ngực ‘khổng lồ’ của nàng vươn ra ngoài như muốn phá áo, làn da trắng như tuyết, đôi mắt phượng mi dài…



Hiện nàng tư thế nằm nhìn vô cùng lười biếng, phóng dãng, khiến người muốn phạm tội.



Hai chân giang rộng ra hai bên, đôi ngực hít thở chập trùng lên xuống liên tục, nhất là nhìn đôi môi nàng, mọng đỏ như trái táo, khiến người ta nhìn mà muốn cắn ngay.




Hỏa Thiên Hương sắc mặt trắng bệch, cả người vô lực ngồi xuống đất.



Cô bé tóc đỏ kia thấy mẹ mình bỗng nhiên ngồi xuống, nàng không hiểu, khờ khạo hỏi: “Có chuyện gì vậy mẹ?”



Hỏa Thiên Hương quay qua nhìn con mình, nàng lắc đầu, cười nói:”Không có gì, chúng ta hôm nay không đi chơi nửa, về thôi…”



Nghe không được đi chơi nửa, cô bé hiện lên vẻ mặt hơi buồn, nàng chỉ có thể nhu thuận gật đầu.







“Ngày hôm sau, chuyện ta có đứa con truyền khắp Hỏa Thiên Tinh, hơn nửa có nhiều lời đồn xấu khác nhau do Hà Phượng Tái một tay tạo thành…



Chuyện này khiến cho tất cả gia tộc mất hết mặt mũi, cuối cùng chỉ có thể đem ta bắt giam tại đây, còn đứa con gái thì đưa cho người khác nuôi…



Hiện tại nửa năm rồi chưa gặp con bé, không biết nó hiện tại ra sao…”



Hỏa Thiên Hương kể tới đây, sắc mặt hiện lên buồn bã, nhớ nhung...



“Yên tâm, có ta ở đây, ta sẽ đưa đứa con của mình trở về an toàn, gia đình chúng ta sẽ đoàn tụ, nếu ai cản đường, tất cả người đó đều phải xuống địa ngục!



Hơn nửa, kẻ nào đã xúc phạm nhục mạ đến ngươi, ta sẽ tự tay giết tất cả bọn hắn, trả thù cho ngươi!”



Minh Hạo nghe Hỏa Thiên Hương kể xong, sắc mặt lạnh lùng như băng, hắn nhìn Hỏa Thiên Hương bá đạo nói.



Dù sao con bé cũng là con của hắn với Hỏa Thiên Hương, hắn không muốn người thân mình bị tổn thương.



Trong lòng thề, nếu con bé bị mất một sợi tóc nào, hắn lập tức không chút do dự diệt cả nhà tên đó, thậm chí những tên gia tộc họ phả giết hết!



Các ngươi cầu mong đi…