Siêu Sao, Tính Cái Gì?

Chương 49 : Khí thế cuộc chiến? vớ vẩn!

Ngày đăng: 05:58 19/04/20


Trong lúc quay phim, nhiều động tác dù rất nhỏ nhưng đều làm ảnh hưởng đến tính thẩm mỹ của cảnh quay. Mà trong phim Đan Á Đồng phải đánh đàn tranh, trong giới có rất ít người học đàn này, cho nên nếu làm động tác giả thì đôi khi biểu hiện sẽ không giống và thiếu cảm xúc.



Đan Á Đồng mắt nhìn Lý Nam ngồi bên cạnh máy giám thị, mỉm cười, thu hồi ánh mắt, kéo vạt áo ngồi xuống trước cây đàn, khóe mắt mang theo chút mị hoặc.



Mị hoặc, là sự hấp dẫn của hồ ly.



Ánh mắt coi thường ẩn sâu trong đôi mắt của Lý Nam khi nhìn thấy động tác ngồi xuống của cậu, liền lập tức biến mất không còn chút tăm hơi.



Làm một đạo diễn lâu năm, hắn đương nhiên phân biệt tốt đâu là một diễn viên xuất sắc, mà tư thế ngồi này của Đan Á Đồng cũng đã nói rõ giờ phút này cậu chính là hồ yêu Phong Vô, mà không phải là một diễn viên trong xã hội hiện đại.



“OK, 3, 2, 1, Action!”



Ngón tay dài nhỏ như bạch ngọc, nhẹ nhàng gẩy dây cầm, một cánh hoa đào rơi xuống mu bàn tay trắng nõn, góp phần nổi thêm vài phần hấp dẫn.



Ngón tay khẽ nhúc nhích “Đinh” một tiếng rất êm tai, chủ nhân của đôi tay tựa hồ rất hài lòng với tiếng cầm, chậm rãi vuốt thân cầm, giống như chạm vào người tình của mình.



Màn hình được kéo lên, là áo bào trắng như tuyết. Lại hướng lên, là chiếc cằm thon nhỏ cùng đôi môi phấn nhuận, mà miệng có chút nhếch lên, nói rõ tâm tình người này rất tốt, làm cho người khác nhịn không được muốn biết dung nhan người này tuyệt thế khuynh thành như thế nào.



Nào ngờ màn ảnh lại chuyển, dần kéo ra xa, chỉ có thể nhìn thấy dưới cây đào mơ hồ một thân ảnh màu trắng có chút biếng nhác, đan xen là những cánh hoa đào tung bay, mang theo cảm giác tao nhã không gì sánh bằng.



Trong màn ảnh xuất hiện một đôi cẩm hài màu ngân bạch, vạt áo màu xanh nhạt cùng hài ngân bạch phối cùng một chỗ với nhau, cảm giác thư thích khó nói lên lời.



Màn ảnh lặng lẽ dời lên, không giống như cách chuyển hình ảnh lần trước, khung hình hé ra gương mặt tuấn mỹ lại ôn hòa, nam tử đứng ở bên bụi hoa trắng, đôi mắt hắc bạch phân minh ngẩn ngơ nhìn về một phía. Ánh mắt lưu luyến không rời đi dường như điều hắn nhìn thấy chính là toàn bộ nhân gian này.



Màn ảnh lần nữa trở lại, vẫn là ngón tay trắng nõn thon dài, ngón tay khẽ động, sờ lên dây cầm, tiếng đàn thanh u vang lên giống như là xuân phong, không chỉ mang lại cảm giác thư thích mà còn đầy hấp dẫn.



Nam tử áo lục lặng lẽ nghe, lặng lẽ nhìn, trong nháy mắt đó chính là vĩnh hằng.
“À, thời gian trước đây, anh Tiếu gần gũi với Vương Hiểu, người đó là người thân nhất trong gia đình anh phải không?” Cậu còn nhớ được hồi trước Vương Hiểu cùng Tiếu Kỳ Thậm có scandal hẹn hò.



Tiếu Kỳ Thậm lại mỉm cười “Người thân nhất đương nhiên là Á Đồng. Nhưng mà, tôi cũng nghe nói Millie mới là bạn tốt nhất của cậu.” Hừ, cho là hắn không biết lúc trước cậu ta cùng một nữ diễn viên thần tượng đang nổi tiếng có scandal sao.



Đan Á Đồng mắt quét qua trái, lại liếc qua phải, không rõ hai người đàn ông này cười đến sáng lạn với nhau như vậy làm gì. Một trái một phải đẩy cái tay của hai người trên vai cậu ra “Bây giờ tôi mới biết được hóa ra hai người lại quan tâm đến nhau vậy đấy, chuyện xấu gì của đối phương cũng biết.”



Cậu suy nghĩ cẩn thận, “Chẳng lẽ hai người thích nhau?”



“Thình thịch!” Tiếu Kỳ Thậm cảm thấy trái tim thủy tinh nhỏ bé của mình rạn nứt ra một đường.



“Hay là nói, hai người là tình địch?”



Vết nứt trên trái tim thủy tinh chậm rãi khép lại.



“Vậy người hai người cùng thích là Vương Hiểu hay là Millie. Theo tôi thấy thì Vương Hiểu so ra nữ tính hơn một chút…”



“Răng rắc!” trái tim thủy tinh triệt để vỡ thành từng mảnh.



Tiếu Kỳ Thậm cùng Lạc Viêm Kiềm cứng ngắc nhìn xem thiếu niên cười tủm tỉm đi xa, lại cứng ngắc nhìn đối phương, đồng thời nhấc chân, đều tự bỏ đi.



“Quả nhiên là tính tình nữ vương tiềm ẩn dưới bề ngoài ôn nhu.” Liêu Nhiễm ở một bên nghe lén, khóe miệng cong lên, nhìn thế nào cũng cảm thấy hai người kia đã định trước là xui xẻo mà.



A, thật là bộ phim khiến cho người khác chờ mong nha! Liêu Nhiễm xúc động bước đi.



Để lại đạo diễn Lý hóa đá, hắn im lặng ngẩng đầu nhìn trời. Chẳng lẽ hắn là trong suốt sao, ba người kia cứ như vậy mà đi?!