Siêu Sao, Tính Cái Gì?

Chương 96 : Buổi chiếu ra mắt. Thành danh

Ngày đăng: 05:59 19/04/20


Buổi chiếu ra mắt phim Ngàn năm đã khai mạc, lần này Đan Á Đồng không phải nhờ vào Tiếu Kỳ Thậm để được ngồi vào vị trí dễ thấy mà đó vốn là nơi thuộc về cậu.



Mặc trang phục do nhà thiết kế nổi tiếng may riêng cho, Đan Á Đồng nhìn những người thuộc mọi tầng lớp ở đây, đột nhiên nghĩ đến bản thân kiếp trước cũng đi tuyên truyền một bộ phim điện ảnh. Khi đó, cậu ngồi cạnh đạo diễn, đón nhận mọi ánh mắt dò xét đến từ bốn phía, tuy bên ngoài vẫn tỏ ra nhẹ nhàng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại là nỗi bàng hoàng bất an không ai có thể hiểu được. Bây giờ, dù trong lòng cậu thật sự thấy vô cùng thoải mái, nhưng thỉnh thoảng lại phải tỏ ra vẻ lo lắng của một tân binh mới vào nghề.



Tiếu Kỳ Thậm ngồi bên cạnh Đan Á Đồng. Hắn đến khá trễ, khi người chủ trì đã đứng trên sân khấu giới thiệu dàn diễn viên trong phim, hắn mới vội vàng tới.



Đan Á Đồng nghiêng đầu nhìn gương mặt Tiếu Kỳ Thậm lộ ra vẻ mệt mỏi, nhíu mày “Gần đây nhiều việc lắm hả?” Mà ngay cả buổi tối hắn cũng về rất trễ, hắn và Tiếu Trình Ngự đã đấu đến nước này rồi sao?



“Không có việc gì.” Tiếu Kỳ Thậm nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Đan Á Đồng, ánh mắt vốn đang mệt mỏi liền sáng lên, cười nói “Sau này sợ không thể thường xuyên đóng phim hay ra album nữa.” Tuy hắn không thích những thứ kia trong gia tộc, nhưng bây giờ hắn không chỉ có một mình nữa, không thể cứ tiếp tục sống một cách tùy tiện, mà ít nhất phải làm gì đó để có thể bảo vệ người yêu của mình.



Đan Á Đồng hơi sững sờ. Cậu hiểu được ý của Tiếu Kỳ Thậm. Nếu như tranh được vị trí kia, người bên cạnh cậu không thể là một Tiếu Thiên vương phóng khoáng của giới giải trí nữa, mà là cậu hai Tiếu gia người đã tốt nghiệp đại học Tài chính chuyên nghiệp hàng đầu nước Mỹ.



Thấy trên sân khấu đang phát ca khúc chủ đề trong Ngàn năm do chính mình, Tiếu Kỳ Thậm, và Lạc Viêm Kiềm hát chung, Đan Á Đồng mở miệng nói “Chỉ cần anh thấy việc đó là cần làm, thì cứ làm đi.” Ánh đèn trên sân khấu tối đi, trên màn hình chỉ còn những cánh hoa đào phiêu tán, trên dãy hàng lang màu đỏ có một thiếu niên áo trắng đứng đó. Trong bóng tối, Đan Á Đồng nở nụ cười “Là Tiếu Tử Mặc hay Tiếu Kỳ Thậm, chẳng phải đều là anh sao?”



Giánh nặng trong lòng Tiếu Kỳ Thậm liền được giải tỏa, cố kỵ duy nhất trong lòng cũng được đánh tan, được người này tin tưởng mình, có thể chấp nhận sự lựa chọn của mình thì hắn đã có thể chính thức đi đến được bước cuối, đi chiến đấu, đi đấu tranh.



Cầm lấy bàn tay ấm áp, giống như là cầm được tất cả, hắn mỉm cười nhìn thiếu niên “Đúng rồi, thì là anh thôi, trước mặt em điều này vĩnh viễn không bao giờ thay đổi.”



Anh là của em, em là của anh, điểm ấy anh mãi mãi sẽ không bao giờ để nó thay đổi.




Dù ở phương diện nào, bộ phim này đều để lộ ra một cảm giác thần bí, duyên dáng. Theo tiến triển của nội dung, mọi người bất giác đều hòa vào trong khung cảnh trong phim.



Mãi cho đến khi bộ phim chấm dứt, rất nhiều người còn chưa thoát khỏi các tình tiết cảm động trên màn hình kia. Rõ ràng bộ phim có rất nhiều tình tiết không tính là mới lạ, nhưng vai diễn của ba người đó lại làm cho khán giả đặc biệt dễ dàng cảm động. Dường như ba nhân vật ấy thật sự tồn tại khiến khán giả cảm thấy nếu coi đó chỉ là nhân vật trong phim thôi thì thật tàn nhẫn.



Phim rất thành công, thành công đến độ khiến cả đoàn làm phim đều cảm thấy bất ngờ. Các phương tiện truyền thông trong và ngoài nước đều khen ngợi, từ diễn xuất, nội dung phim, cảnh quay, hay khâu chế tác hậu kỳ. Thậm chí rất nhiều người cho rằng bộ phim này đã vượt qua tiến bộ của thời đại, nói không khoa trương thì ngay cả nha đầu bên cạnh nam chính Phong Vô dù chỉ xuất hiện vài cảnh cũng nổi lên ở trong nước, lời mời tham gia phim truyền hình không ngừng được gửi tới.



Đan Á Đồng được báo chí nước ngoài ca ngợi là công tử đào hoa, vô hình chung nhất trí với nhận định của các phương tiện trong nước, hơn nữa đã có đạo diễn nước ngoài thích diễn xuất của Đan Á Đồng, liền liên hệ với Lộ Phàm.



Sự nổi tiếng của Đan Á Đồng khiến nhiều đồng nghiệp khác đỏ mắt đố kỵ, mà quyết định rời giới giải trí của Lạc Viêm Kiềm cũng làm cho rất nhiều fan đau lòng, giới giải trí trong khoảng thời gian này náo nhiệt đến kỳ lạ.



Không đến một tuần, doanh thu phòng vé của Ngàn năm riêng tại trong nước đã vượt mức 300 triệu USD, đây là chuyện mà quá khứ không bao giờ dám tưởng tượng đến. Như dự đoán ban đầu, lúc đầu tư coi như tốn gần 100 triệu USD, thì tổng doanh thu phòng vé cũng sẽ không thể vượt qua được con số 200 triệu. Bởi vậy việc tiêu thụ vé Ngàn năm tốt đến nỗi các phương tiện truyền thông trong nước đều tán dương trắng trợn, bởi phim không chỉ rất thành công về mặt thương mại mà nó còn là đại diện tham gia tranh giải ở một liên hoan phim quốc tế, mang quang vinh cho nước nhà.



Chuyện phim đang giúp đất nước giành vinh quang nên gần đây giới truyền thông không keo kiệt lời khen ngợi, thế là các báo đài ríu rít vỗ tay tán thưởng, phim cũng thu hút được nhiều khán giả. Nếu có một đơn vị truyền thông nào phê bình Ngàn năm thì sẽ bị một người khác khiển trách, còn nếu có ai ở diễn đàn nói Ngàn năm không hay, thì thế nào cũng bị một đám người khác phỉ nhổ.



Dường như chỉ trong vòng một đêm, Đan Á Đồng liền biến thành diễn viên nổi tiếng nhất ở thị trường nước ngoài, địa vị ở trong nước cũng dần được cải biến.



Ở thời điểm danh tiếng của Ngàn năm lên đến đỉnh điểm, bữa tiệc đính hôn của tổng giám đốc của Thiên Quan, Đường Nguyễn Khanh cùng cô ba của Cảnh gia thu hút nhiều sự chú ý của giới truyền thông, sắp rầm rộ cử hành.