Siêu Sao

Chương 187 : Lời nói thật lòng

Ngày đăng: 20:46 19/04/20


Sớm đã có xe chờ dưới lầu của khách sạn, sau khi ly khai khách sạn, Đường Phong đã bị mang vào trong xe, từ lúc bọn họ rời đi đến dưới lầu, Albert thật sự không có cho người đuổi theo.



“Sợ sao? Ha ha, Albert nói nghe hay như vậy, kỳ thật là không nghĩ chỉ vì một tao nam nhân như anh mà đắc tội Tiểu Ác Ma tôi mới thả chúng ta đi, như vậy tôi sẽ giết anh.”



Cửa xe đóng lại, người cùng cảnh vật hai bên cửa sổ nhanh chóng xẹt qua.



Đường Phong không để ý đến Tiểu Ác Ma ngồi bên trái cậu, thẳng chuyển hướng nhìn “lão may” ở mặt khác, vươn tay đi sờ mặt nam nhân: “Có phải cũng là mặt nạ giống như của Albert hay không?”



“Uy! Tôi đang nói chuyện với anh đó!”



Sát thủ tính tình táo bạo vươn tay muốn bắt Đường Phong, nhưng có người so với hắn động tác càng nhanh, “lão may” một phen chặn Tiểu Ác Ma, trong miệng phát ra thanh âm trẻ tuổi lại quen thuộc: “Tiểu Ác Ma, đủ, không cần thật quá đáng.”



“Thiết! Sớm như vậy liền bại lộ, nhàm chán a.” Miệng sách một tiếng, Tiểu Ác Ma gối hai tay lên sau đầu rầm rì, “Lục Thiên Thần, anh liền chỉ có chút bản sự như vậy, đối với loại tao nam nhân bị người khác chơi đùa liền thích như vậy a?”



“Nhiệm vụ đã kết thúc, Tiểu Ác Ma, câm miệng của cậu lại.” Vươn tay đem mặt nạ phảng chân kéo xuống, Lục Thiên Thần nhìn về phía Đường Phong, khóe miệng hàm chứa một phần cười khổ nói: “Không có việc gì.”



Lục Thiên Thần cúi đầu kéo tay Đường Phong qua, từ trong một rương nhỏ trong xe lấy ra thuốc cùng băng gạc, băng bó vết thương cho cậu.



“Hừ, hung cái gì mà hung, tôi còn không phải vì diễn trò cho càng thêm thật sao, người nam nhân này không phải diễn viên sao? Đường tiên sinh, anh nói tôi nói đúng hay không?” Cắt người khác một dao còn hỏi thoải mái sao, vấn đề Tiểu Ác Ma hỏi làm cho Đường Phong có chút bất đắc dĩ.



“Đừng để ý tới hắn.” Lục Thiên Thần nghiêng người đem Đường Phong kéo đến ngồi bên cạnh cửa xe, chính mình ngồi ngăn cách giữa Tiểu Ác Ma cùng Đường Phong, không để hai người ngồi cạnh nhau.



Có một ít người có thể cùng người trở thành bạn bè ngay sau đó lại đâm ngươi một dao, người như vậy chính là sát thủ.




Mà cậu thì sao, mặc kệ đã trải qua cái gì, ít nhất hiện tại Lục Thiên Thần cũng tốt, Charles cũng thế, thậm chí cả Albert khiến cậu sờ không rõ đối cậu đều nhiều ít cũng có chút cảm tình bên trong.



Nhưng là, có một số việc cậu vẫn muốn nói ra.



“Nhưng tôi không thích loại trạng thái hiện tại này, anh, Charles thậm chí là Albert, mặc kệ tôi đi tới nơi nào đều cảm thấy chính mình bất quá là từ một lồng sắt này nhảy vào trong một cái lồng sắt khác, Lục Thiên Thần, anh hiểu những gì tôi nói không?”



Mà cậu cũng chỉ có thể nói với Lục Thiên Thần người hiểu cậu nhất mà thôi.



Albert đại khái sẽ không để ý tới, thậm chí còn có thể đem ra một bộ lý luận cãi lại cách nói của cậu, mà Charles chỉ biết làm việc xấu với cậu.



“Tôi nghĩ muốn cuộc sống thuộc về chính mình, chân chính thuộc về chính mình.” Cuối cùng Đường Phong vẫn đem ý của cậu biểu đạt ra, “Sau khi lễ điện ảnh Venice kết thúc để cho tôi rời đi, làm một người độc lập, một Đường Phong chân chính.”



“Tốt lắm Lục Thiên Thần, đừng nhìn tôi như vậy, tôi vẫn là nhân viên của anh, trước khi hợp đồng chưa kết thúc sẽ không đi ăn máng khác.” Đường Phong cười mở vui đùa, câu cùng đợi Lục Thiên Thần cho hắn hổi phục, “Như vậy đáp án của anh là gì?”



“Nếu đây là ý nguyện của cậu, tôi sẽ đồng ý.” Lục Thiên Thần hơi nheo mắt lại, vươn tay ôm lấy cậu, “Cậu đương nhiên là chính cậu, tôi sẽ không đem cậu nhốt lại.”



“Cám ơn.”



Về phần Charles cùng Albert, Đường Phong cũng không quá lo lắng.



Khi tất cả mọi người rời đi khỏi bên người cậu, cũng là một loại cân bằng.