Siêu Sao
Chương 194 : Tự tiến cử
Ngày đăng: 20:46 19/04/20
“Tự tiến cử?” Lục Thiên Thần ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đường Phong một cái, trong mắt rõ ràng mang theo tò mò cùng nghi hoặc, “Cậu là nói cậu tự mình đi tìm đạo diễn?”
Ăn một miếng súp khoai tây, Đường Phong chậm rãi nuốt mới mở miệng nói: “Làm sao vậy, tôi tự mình đi tìm đạo diễn có gì kỳ quái?”
“Cậu là Đại minh tinh.” Thoáng nhìn khóe miệng nam nhân dính một chút khoai tây, Lục Thiên Thần hơi nghiêng người ra trước dùng ngón trỏ thay Đường Phong lau đi, lại không dùng khăn tùy tiện lau đi, mà là trực tiếp đem ngón trỏ đưa vào miệng liếm liếm, “Hương vị không sai.”
Động tác thân mật quá mức ái muội khiến Đường Phong khẽ cười, cậu chỉ vào bát súp khoai tây của mình: “Muốn ăn một phần không?”
“Không, ăn của cậu là đủ rồi.” Nói xong liền lấy thìa múc một chút súp khoai tây trong chén của Đường Phong ăn.
“Ha ha, tôi có chỗ nào gọi là Đại minh tinh, hiện tại cũng chỉ là một người mới mà thôi, ảnh hậu ảnh đế Oscar làm bình hoa trợ cho người mới làm vai chính còn ít sao, huống chi tôi cũng chỉ là một tiểu ảnh đế Venice.” Nếu đơn giản là cầm một giải ảnh đế liền dương dương tư đắc tự cao tư đại, sau này đại khái chỉ có một đường là xuống dốc.
Lục Thiên Thần nhẹ nhàng lắc đầu: “Ý của tôi là… cậu khác biệt.”
Bản chất của Đường Phong không phải là một ngôi sao tùy tiện cầm ảnh đế Oscar hay Cannes linh tinh, giống như mỗi năm đều có ca sĩ đạt giải thưởng lớn Grammy, nhưng không phải mỗi nam ca sĩ đều là Michael Jackson, cũng không phải mỗi một nữ ca sĩ đều là Madonna hoặc là Barbra Streisand.
Ý nghĩa chân chính của một Đại minh tinh là thường thường ngồi ở nhà vẫn có vô số đại đạo diễn cùng kịch bản tốt tùy thời đưa lên cửa, không cần chính mình đi cầu xin hay tự tiến cử, chỉ cần mặt đối mặt lấy phương thức hảo hữu hợp tác ngang hàng đi tham gia điện ảnh của người nào đó hoặc là kịch bản càng thích hợp chính mình.
Lục Thiên Thần có thể không quan tâm bát quái của giới giải trí, nhưng ít nhất từ những tư liệu dĩ vãng có thể biết, Fiennes một đường hợp tác với không ít đại đạo diễn, từ sau lần đầu tiên cầm giải ảnh đế đã không hề có tự tiến cử, thường thường trực tiếp nói chuyện liền trực tiếp tiến vào đoàn làm phim bắt đầu công việc quay chụp.
Năm đó Fiennes muốn hợp tác cùng đạo diễn nổi tiếng quốc tế chỉ cần một cú điện thoại, Đường Phong hiện tại cư nhiên muốn thả thấp tư thế đi đến chỗ đạo diễn trong nước tự tiến cử, Lục Thiên Thần đột nhiên có loại tư vị nói không nên lời, nhất là vào lúc hắn đã nhận định người nam nhân này chính là Fiennes thì tư vị đó càng nồng đậm, không dễ chịu.
“Nếu có hứng thú với phim của đạo diễn kia tôi có thể an bài người đi nói chuyện, công ty cũng có thể bỏ vốn đầu tư cho bộ phim.”
Tuyệt đại đa số thời gian, một bộ phim không có khả năng chỉ có một nhà đầu tư, căn cứ nguyên tắc phiêu lưu phân tán, bộ phim thường thường sẽ đi lôi kéo các nhà đại đầu tư, chỉ là người chiếm phần lớn nhất chỉ có một.
Chỉ cần có đầu tư nhất định có quyền nói chuyện, đây cũng là vì so lúc [Ác ma đường mòn] tuyển lựa trong nước Lục Thiên Thần bọn họ có được ưu tiên đề cử diễn viên, không cần đi qua bước đầu sàng lọc.
Đại bộ phận đạo diễn đều sẽ cam chịu, cho dù diễn viên do bên chế tác đề cử không phù hợp yêu cầu của bọn họ cũng không có quan hệ, bởi vì quyền quyết định vẫn là nằm trong tay đạo diễn.
Bên chế tác muốn là mặt mũi, diễn viên muốn là một cơ hội, đạo diễn cho là mặt mũi của bên chế tác.
Đường Phong lắc đầu: “Tôi vừa tham khảo qua vị đạo diễn này là một người có tính cách, hơn nữa lấy danh tiếng của ông ấy cũng không thiếu người đầu tư, tôi nghĩ là tự mình đi vẫn tốt hơn, càng có thành ý một chút.
Nhưng Đường Phong càng suy xét nhiều cho những chuyện liên quan đến bộ phim.
“Hơn nữa còn rất nhiều vấn đề liên quan đến bộ phim, tôi cảm thấy giáp mặt càng dễ nói hơn một chút, thông qua trung gian rất khó chuyển tải chính xác ý kiến của đôi bên, hiện tại tôi không phải Đại minh tinh gì cả, dù đi tự tiến cử cũng không có gì dọa người hay ngượng ngùng.” Đường Phong giơ mi, cười nói, “Rượu thơm cũng sợ ngõ sâu, tôi chỉ là muốn tranh thủ càng nhiều cơ hội tốt mà thôi.”
Này không liên quan đến vấn đề cậu có phải tiểu Minh tinh hay không, mà là cậu phải phụ trách chính mình, phụ trách với đoàn đội phía sau cùng với những fan hâm mộ thích xem phim của cậu.
“Như vậy đi, tôi sẽ giúp anh hỏi thăm thế nào?”
“Vậy phiền toái cậu Minh Húc.”
Trần Minh Húc khoanh tay cười nói: “Có cái gì phiền toái, đừng quên, sau này khi anh thành siêu sao thì tôi muốn có được quyền phỏng vấn độc nhất vô nhị.”
Lúc này mất đi phỏng vấn cùng kết giao với một ngôi sao có tiềm lực, có lẽ đến sau này cũng mất đi tư cách phỏng vấn.
“Thiết, không phải chỉ là một tiểu minh tinh sao, lão đại cẩn cẩn dực dực như vậy làm gì?” Trong một quán bar, Tiểu Ác Ma ngồi trong góc hẻo lánh một mình uống rượu, càng nghĩ càng phiền lòng, hắn nâng lên ly rượu một ngụm uống hết.
“Diễn viên ghê tởm, cả ngày đóng vai người tốt, cũng không biết lão đại coi trọng hắn cái gì, không phải là một tao nam nhân bị người ngủ lại ngủ sao, phi!”
Mắng vài câu còn không hết giận, Tiểu Ác Ma liền đánh một quyền lên sô pha, thật sâu hô một hơi, lúc này mới cảm thấy thoải mái một ít.
Đáng tiếc hiện tại những loài này cũng chỉ dám ở loại địa phương này tùy tiện nói vài câu, tuyệt đối không dám lại ở trước mặt Lục Thiên Thần nói nửa chữ.
Nhưng vừa nhớ đến Lục Thiên Thần cư nhiên bởi vì Đường Phong mà cảnh cáo hắn, Tiểu Ác Ma liền cảm thấy một bụng nghẹn khuất.
“Sao lại ở đây uống rượu một mình a, thoạt nhìn bộ dáng thực tịch mịch, là ai không thương hương tiếc ngọc chọc giận cậu, không bằng nói cho ca ca, ca giúp cậu trút giận được không?” Một thanh niên cao gầy mang kính đen cầm một ly rượu đi tới, không đợi lời mời mà trực tiếp ngồi xuống cạnh Tiểu Ác Ma.
“Mày là đồ rác rưởi ở chỗ nào, cút ngay!” Tiểu Ác Ma tâm tình không tốt cũng không rảnh rỗi để ý người vô duyên vô cớ đến gần, nếu đem hắn chọc giận, cẩn thận hắn đem cái tên không đầu óc này ra làm.
“Ai nha, tính tình thật lớn a, là một tiểu hạt tiêu thật cay nóng, tôi thích, đủ hương vị.” Nam nhân nói xong liền đến sát Tiểu Ác Ma, thuận tiện cũng nâng ly đưa đến bên miệng Tiểu Ác Ma, cười hì hì nói, “Đến, chúng ta uống một ly, đem chuyện mất hứng đều quên đi, thế nào?”
Tiểu Ác Ma không lên tiếng, liền ngay lúc ly rượu của nam nhân đưa đến trước mặt của hắn, hắn liền đột nhiên đem đao bén giấu trong tay áo hướng về phía trái tim của đối phương.
Không có máu tươi cùng tử vong như đoán trước, chỉ có thanh âm cười hì hì của nam nhân mang kính đen vẫn tiếp tục.
“Đao rất nguy hiểm, không cần tùy ý chơi đùa a.” Nam nhân này cư nhiên cầm lấy tay cầm đao của Tiểu Ác Ma, chỉ có Tiểu Ác Ma biết tốc độ của hắn rõ ràng rất nhanh.
Một cỗ cảnh giác thuộc về sát thủ nhanh chóng dâng tràn, cùng với từng trận hàn khí lạnh lẽo.
Bánh bông lan, gặp được đối thủ.
“Anh là ai?” Cảm giác say nhanh chóng tiêu tán, Tiểu Ác Ma cùng đối phương giằng co lên.