Siêu Sao

Chương 199 : Tăng cân

Ngày đăng: 20:46 19/04/20


Trực tiếp đi đến bãi đỗ xe ngầm, Lục Thiên Thần lấy xe đưa Đường Phong trở về.



“Hắn nói gì với cậu?” Một bên kéo ra cửa xe bên phó lái, một bên hỏi.



“Trừ bỏ Charles, Ivan sẽ không vì chuyện khác mà đến tìm tôi.” Đường Phong vịn cửa xe xoay người ngồi xuống, Lục Thiên Thần nhanh chóng từ mặt khác ngồi vào.



“Hắn lại hỏi cậu Charles ở chỗ nào?”



Đút chìa khóa khởi động xe, Lục Thiên Thần điều khiển xe đi ra khỏi tòa nhà chứa hội trường, trên không của thành thị phồn hoa là một mảnh đêm đen sương mù, ánh sao cùng đèn đuốc chiếu rọi lẫn nhau, ở trên đài là ngôi sao được người chú ý, đến dưới đài cũng chỉ là một người bình thường.



“Thực đáng tiếc tôi lại không biết Charles ở đâu, tốt lắm, chúng ta không cần nói về đề tài này, nếu bàn tiếp thì đầu của tôi sẽ nhanh hôn mê.” Đầu tựa vào lưng ghế dựa, Đường Phong mở ra kính xe hít một hơi, gió đêm lành lạnh mang theo nhè nhẹ hơi sương mà đánh vào trên mặt cậu.



“Đóng cửa sổ lại đi, trời mưa.”



Tay chắn trước mặt, Đường Phong hơi mở to mắt theo kẽ ngón tay nhìn đến một chút mưa bụi ở trong gió đêm ung bay, giống như vô số sợi tóc bạc tinh tế rơi xuống ở bên cạnh những ngọn đèn đường phát ra những ánh sáng xinh đẹp.



“Buổi tối anh có việc không? Nếu không có chuyện gì đặc biệt liền lái xe đi hóng gió đi, không cần phải gấp gáp đưa tôi về.” Chạy qua một ngã tư đường náo nhiệt, dưới ánh đèn neon vẫn là những con người hưởng thụ cuộc sống về đêm của thành thị, hoặc là một đám những cô gái tươi trẻ xinh đẹp cùng nhau vui đùa chạy dưới mưa phùn, hoặc là hai nam nữ ân ái đang chăm chú nhìn nhau.



“Nhìn thế giới bên ngoài, có đôi khi làm cho tôi có cảm giác không chân thật.” Hít vào một hơi thật sâu, nhịn không được rùng mình một cái.



“Sẽ cảm mạo.” Người lái xe đưa mắt nhìn nam nhân đang dựa vào cửa kính, một tay nắm vô lăng, tay kia ấn nút mở nhạc làm nỗi bật sự yên tĩnh trong đêm, thanh âm du dương dễ nghe giống như dòng nước tươi mát tùy ý tuôn ra.



Này âm nhạc, này mưa, còn có này đêm.



Khiến Đường Phong đột nhiên rất muốn nhắm mắt lại chậm rãi lâm vào bóng đêm xây dựng giấc mơ.



“Lục Thiên Thần, hỏi anh một vấn đề.”



“Ân.”



“Người không có khả năng trẻ mãi, không phải nói vài chục năm sau hoặc hai người đối mặt vài năm sẽ cảm thấy chán ngấy, nếu có một ngày tôi già đi, bị bệnh, thậm chí khi đến trung niên sẽ mập ra lại hói đầu,” Đường Phong hơi nghiêng đầu, một tay che mưa bụi, hỏi, “Anh còn có thể đối tốt với tôi như bây giờ không?”



“Tôi sẽ đối tốt với cậu.”



“Sẽ cung cấp tiền tài giúp đỡ, vậy còn trên tình cảm, anh có nghĩ tới không?” Đường Phong đem vấn đề nhập vào hiện thực, lấy khả năng cùng cách làm người của Lục Thiên Thần, cho dù sau này hai người càng lúc càng xa, Lục Thiên Thần cũng sẽ không keo kiệt mà bang trợ người đã từng có chút tình cảm.



Đơn giản nhất chính là cung cấp tiền tài, chỉ là Đường Phong cũng không cảm thấy bản thân sau này sẽ thiếu tiền.



Xe dần dần rời xa quảng trường náo nhiệt, hai bên đường chỉ còn lại những ngọn đèn đường phát ra ánh sáng mờ nhạt do nước che phủ.



Mưa vẫn tí tách rơi, triền triền miên miên như muốn khóc nỉ non vài ngày mới có thể chậm rãi ngừng lại.



“Nói thật.” Đường Phong bổ sung một đoạn.



“Tôi không biết.” Lục Thiên Thần do dự nửa giây, cuối cùng vẫn là nói thật với Đường Phong.



Lời thề, cho dù nói ra cũng không thể cam đoan có thể tiếp tục lưu giữ, vậy không bằng không nói.



“Đối với tương lai, tôi không có nắm chắc, không biết bản thân ở tương lai sẽ có lựa chọn gì, cho nên cho dù hiện tại tôi trả lời cậu, có lẽ sau này cũng sẽ không có hành vi tương tự.” Chậm rãi nói xong, đồng thời Lục Thiên Thần cũng cho xe chạy chậm lại thẳng đến dừng dưới một đèn đường ven đường, lưu lại một mảnh bóng ma dày đặc.



Cho dù hiện tại bọn họ có cảm tình, cũng gần như tồn tại dưới điều kiện bọn họ thưởng thức lẫn nhau, loại bỏ thưởng thức cùng bản tính nguyên thủy mang đến xúc động, bọn họ còn lại cái gì?”




“Uy, anh có cần trực tiếp như vậy không?” Hai tay vội vã bắt lấy tay Lục Thiên Thần, Đường Phong co chân cuộn tròn lui về sau, “Tôi thế nhưng sẽ thẹn thùng.”



“Thẹn thùng?” Lục Thiên Thần suy trì tư thế nửa ngồi ngẩng đầu nhìn nam nhân, trong mắt hàm chứa ý cười rõ ràng.



“Uy uy uy, Lục Thiên Thần Lục tổng tài, anh có thể không cần lộ ra biểu tình giống như những gì tôi nói đều đáng chê cười hay không?” Nhấc chân đạp lên vai Lục Thiên Thần, “Đừng kéo quần áo của tôi.”



Lục Thiên thần vươn tay bắt lấy chân nam nhân liền muốn cởi đôi tất làm cho Đường Phong ấm áp dễ chịu, lộ ra một bàn chân trắng trẻo sạch sẽ.



“Anh không cần nắm mắt cá chân của tôi rồi nhìn như vậy a, thoạt nhìn rất giống biến thái.” Rụt trở về, Đường Phong cười vỗ vỗ vai Lục Thiên Thần, “Đứng lên a, quỳ làm cái gì, giống như là muốn cầu hôn tôi vậy.”



“Cậu sẽ đồng ý sao?”



“Cái gì?”



Lục Thiên Thần mở ra hai tay ôm lấy eo của nam nhân, đầu gối lên đùi Đường Phong: “Cùng tôi kết hôn.”



Đường Phong vươn tay dò xét cái trán của Lục Thiên Thần, “Không phát sốt.”



“Tôi nói đùa.”



“Anh làm tôi giật cả mình.” Nam nhân nở nụ cười, hơi nhảy dựng.



Lục Thiên Thần đứng lên, tay lập tức tiến vào trong quần áo Đường Phong, thân thể béo lên mấy kg càng thêm mềm mại, sờ đến giống như bánh miên hoa, nếu như ăn….



Hẳn là cũng thực ngọt.



Đã vài tháng, từ lúc ở Việt Nam Đường Phong bị Charles thiết kế mang đi, hắn cũng không có chạm qua Đường Phong, thậm chí cũng không yêu cầu cái gì, hai người bình thường ngay cả hôn môi đều không có.



Điều này ít nhiều khiến Lục Thiên Thần có chút uể oải, không phải bởi vì bọn họ không có thân thiết, mà Đường Phong có vẻ đối điều này có cũng được mà không có cũng không sao, không thể nghi ngờ là thuyết minh lực hấp dẫn của bản thân đối Đường Phong kỳ thật cũng không lớn, cũng có thể Đường Phong người này rất thanh đạm.



“Hôm nay trời rất lạnh, cùng nhau ngủ đi.” Rốt cục cố không được cái gì, Lục Thiên thần nói xong lời thật lòng, áp lực xung động của bản thân, nhẹ nhàng hạ xuống mặt nam nhân một nụ hôn.



Hắn nhớ rõ chuyện hắn đáp ứng Đường Phong, đứng ở vị trí ngang hàng, mà không phải làm vật sợ hữu hay giam cầm.



“Anh xác định?” Đường Phong bị ép dựa vào lưng ghế dựa, cậu lôi kéo cánh tay Lục Thiên thần đặt trên cái bụng mềm mềm của mình, “Tôi béo lên.”



“Ân, mềm mềm.” Nhéo nhéo, xúc cảm thật tốt.



“Không phải cái này…” Đường Phong cười khổ, “Hiện tại anh còn có thể đối tôi cứng rắn lên, chờ tôi triệt để tăng bốn mươi kg, anh còn có thể có hứng thú với tôi sao?”



Lục Thiên thần do dự một chút, không phải suy xét về vấn đề của Đường Phong, mà là tưởng tượng bộ dáng trở nên mập mạp của Đường Phong, như thế nào đột nhiên cảm thấy cũng thực khả ái?



Đường Phong không biết Lục Thiên Thần suy nghĩ cái gì, cậu nghĩ đến đối phương chỉ là do dự đơn thuần.



“Đêm nay có thể cùng ngủ với tôi, chỉ cần anh có thể tại sau khi tôi tăng cân vẫn có thể ngủ cùng tôi là được.” Cũng không tin Lục Thiên Thần còn có thể có hứng thú với cậu.



“Không được.” Lục Thiên Thần lắc đầu, bổ sung, “Thêm một cái điều kiện, nếu như tôi có thể sau khi cậu béo lên vẫn thực có hứng thú, sau này cậu không được hoài nghi cảm tình tôi đối với cậu.”



Đường Phong cong môi: “Nghe giống như đối tôi không có hại gì, đi.”