Siêu Sao

Chương 285 : Một ngày tốt đẹp

Ngày đăng: 20:48 19/04/20


Bóng đêm trong trẻo mà lạnh lùng nhanh chóng bao phủ cả tòa thành thị, ánh sao lấp lánh gắn đầy bầu trời đêm, nam nhân chìm trong bóng tối dựa người vào trên cửa thủy tinh trong suốt trên sân thượng chậm rãi phun ra một ngụm khói trắng.



“Em ấy ngủ?” Charles lên tiếng hỏi.



“Ừ.” Nam nhân từ trong phòng đi ra nhẹ nhàng khép cửa lại, liếc mắt nhìn Charles đang hút thuốc, hỏi, “Chưa ngủ?”



Charles nâng cổ tay lên nhìn thời gian, Lục Thiên Thần cùng Đường Phong là gần đến hừng đông mới về tới, quan trọng là…sau khi vào cửa Đường Phong vẫn còn ngủ, hơn nữa trên người mặc áo khoác của Lục Thiên Thần, người cũng là bị Lục Thiên Thần ôm vào.



Chỉ có bé gái thuần khiết mới có thể cho rằng Lục Thiên Thần cùng Đường Phong ở bên ngoài mà không hề làm chuyện gì, úc, dã chiến, thật khiến người điên cuồng.



Cũng…ước ao đến đố kị a.



“Cậu,” Charles quan sát Lục Thiên Thần từ trên xuống dưới một phen, cuối cùng hừ hừ, “Ngày trước của lần nghỉ ngơi tiếp theo của Đường Phong đến lượt tôi.”



“Tùy tiện.”



“Hắc, chờ một chút.”



Lục Thiên Thần dừng lại: “Có việc?”



“Em ấy có khỏe không? Nhập diễn quá sâu thật không phải là chuyện gì tốt.” Charles thoạt nhìn nghiêm túc không ít, mặc dù hắn không có tới hiện trường, thế nhưng trong lúc Lục Thiên Thần cùng Đường Phong đều chưa trở lại, Charles cũng sẽ không chỉ ngồi ở nhà đờ ra, đại khái cũng biết được một ít chuyện xảy ra ở phim trường hôm nay.



“Đã không có việc gì.” Khóe miệng có chút cong lên, Lục Thiên Thần đi tới cạnh Charles cũng dựa vào cửa thủy tinh, từ trong túi lấy ra một điếu thuốc đốt, ngọn lửa thiêu đốt giấy quấn, tàn lửa dấy lên, một mùi vị nồng nặc nhanh chóng từ trong làn khói tản ra.



Hít một hơi thật sâu, khói thuốc ở trong cổ họng cuồn cuộn một vòng để lại chút chát đắng, thật sâu thưởng thức mùi vị đầu tiên của điếu thuốc, Lục Thiên Thần mới chậm rãi phun ra một ngụm khói trắng.



Khói trắng rất nhanh liền pha loãng, thẳng đến không còn chút tung tích.



Lục Thiên Thần đưa tay đẩy cửa sân thượng cho rộng mở một chút, làm cho gió đêm lạnh lẽo thổi vào hòa tan mùi vị của thuốc lá, Đường Phong không thích bọn họ hút thuốc, đó cũng là vì sao bọn họ sẽ luôn tranh thủ lúc Đường Phong ngủ mới chạy ra hút một điếu.



Nghiện thuốc lá so với trước kia kỳ thực đã rất nhẹ, Đường Phong bình thường ngoại trừ thỉnh thoảng vì công việc có chút liều mạng, phần lớn thời gian đều rất chú ý dưỡng sinh, cho nên cũng sẽ yêu cầu người ở cùng cậu làm theo một ít.






Ngày hôm sau nam nhân mang theo mệt mỏi chậm rãi mở mắt tỉnh lại thì phát hiện bên cạnh mình có hai người, bên trái là Lục Thiên Thần bên phải là Charles, kỳ thực bọn họ rất ít khi ba người cùng ngủ trên một cái giường.



Tuy rằng Đường Phong không ngại buối tối nhiều ấm chăn, nhưng Lục Thiên Thần cùng Charles lại cảm thấy như vậy rất kỳ quái.



Cho nên trên cơ bản buổi tối Đường Phong chỉ cùng một người cùng giường, sau khi đã quen với vệc bên cạnh có người ngủ chung, cậu không bao giờ muốn một mình một người trong phòng ngủ, từ đời trước đã sớm phiền chán cái cảm giác lạnh lẽo trống rỗng tĩnh mịch này.



“Chào buổi sáng.” Lục Thiên Thần đang xem báo cúi đầu cho Đường Phong một nụ hôn chào buổi sáng.



“Bảo bối, đói bụng sao?” Bên này vừa hôn xong, bên kia Charles đã ôm thắt lưng của cậu hôn một cái vào bờ vai.



Ngay sau đó Charles nhảy xuống giường, vừa mặc quần áo vừa nói: “Tôi đi kiếm chút gì ăn, em đi tắm trước đi thân ái.”



“Nước nóng đã chuẩn bị sẵn rồi.” Lục Thiên Thần buông báo trong tay xuống, mở hai tay ôm Đường Phong vào ngực nhẹ nhàng xoa bóp, nhỏ giọng hỏi, “Còn có thể đi đường sao?”



“Tôi có yếu đuối vậy sao?” Nghĩ đến trận dã chiến hôm qua thật là có chút lỗ mãng cùng điên cuồng, Đường Phong dùng khuỷu tay đẩy Lục Thiên Thần ra, động tác mặc dù có chút thô lỗ, nhưng trong mắt của người sáng suốt đều có thể nhìn ra sự sung sướng bên trong.



Đối với Đường Phong mà nói, sáng sớm mở mắt có thể thấy người yêu bên cạnh là một chuyện vô cùng vui vẻ, mà đối phương thậm chí tri kỷ giúp cậu chuẩn bị xong nước ấm, đi tìm ăn.



Không cần cậu đói bụng đi tắm, lại đói bụng gọi thức ăn bên ngoài.



“Lục Thiên Thần.” Xốc chăn lên, bàn chân trần giẫm trên mặt đất, Đường Phong quay người lại hướng nam nhân tặng một cái ôm thật to, “Chào buổi sáng, thân ái.”



Năm chữ này, nhất là hai chữ sau, thật đúng là khiến người nào đó ngọt tới trong lòng đi.



Sau khi chiếm được tình yêu mà người khác dành cho, Đường Phong cũng luôn luôn tận lực hồi báo đối phương, một ít chi tiết nhỏ rất đơn giản, Charles cùng Lục Thiên Thần có thể sẽ không nhớ kĩ chỉnh sửa cà – vạt ngay ngắn, nhưng Đường Phong sẽ nhớ kỹ.



Cậu vào buổi sáng sẽ dành cho người yêu hôn môi cùng ân cần thăm hỏi, trong lúc ăn cơm sẽ đúng lúc đưa cho đối phương khăn tay, sẽ thỉnh thoảng cùng đối phương nho nhỏ hôn môi một chút.



Giống như rất nhiều năm trước, cậu mỗi ngày đều chờ đợi gặp được một ngày tốt đẹp như vậy, tuy rằng rất bình thường, nhưng đủ để khiến cậu thỏa mãn.