Sinh Con Thời Mạt Thế
Chương 142 : Người chết vì tiền tài, chim chết vì miếng ăn
Ngày đăng: 06:14 30/04/20
“Thăng chức cho cô ta, rồi cho cô ta phụ trách kêu gọi dị năng giả trong biệt thự Quả Táo,” Sĩ quan chỉ huy chột mắt hơi cúi đầu, nhìn ba người nước đang giẫm lên đống zombie ngoài cửa sổ, rồi lại ra lệnh, “Còn nữa, đặc biệt tra xem dị năng giả hệ thủy có thể triệu hồi ba người nước kia là ai. Dị năng giả hệ thủy mạnh như thế, để lưu lạc bên ngoài thật đáng tiếc.”
“Vâng!” Người quân nhân đằng sau đứng nghiêm trang nhận lệnh, sau đó, đưa tập tài liệu trong tay cho người đàn ông độc nhãn, “Chỉ huy, lúc thuộc hạ điều tra biệt thự Quả Táo phát hiện ra một chuyện rất thú vị, ngài xem!”
Nghe người quân nhân nói đầy hào hứng, người đàn ông độc nhãn quay người lại, nhận tập tài liệu, vừa nhìn đã thấy trang đầu tiên là hồ sơ cá nhân của Diệp Dục, hắn ta bật cười thành tiếng, nhỏ giọng nói:
“Lũ này thật tốt số, thế mà vẫn chưa chết. Dị năng hệ hỏa...?!”
Chưa xem hết tập hồ sơ, chỉ huy độc nhãn đã đóng cái “bộp”, hắn ta quay người, đôi giày quân đội màu đen sáng bóng giẫm trên nền gạch, ra lệnh, “Gọi đội cảm tử nhanh chóng về đội báo cáo!”
“Vâng!!!”
Tiếng chuông lanh lảnh vang lên trong phòng, tràn đầy sự chắc chắn, tựa như không hề quan tâm Diệp Dục có tiếp nhận lệnh này không.
Lúc này Tô Tô trên đường đã chỉ huy ba người nước mở đường thành công, đối mặt với súng đạn đằng trước đang nghênh đón, Trạc Thế Giai lái xe tông thẳng vào cột chắn xe, xe tải đằng sau cũng đi theo cô, vội vàng đâm vào cột chắn xe.
Thứ cô mưu cầu là sự yên ổn, bình an, là một gia đình khỏe mạnh bình thường, bắt cô bụng to mà xông pha chiến đấu ư?! Có cho cô một núi tinh hạch to cô cũng không đi!
Kiếp trước Tô Tô nhát gan, ban đầu còn không biết mình có dị năng, mỗi ngày đều sống như đại đa số những người bình thường hiện nay, ngoài tháo chạy là nghĩ bữa sau phải lấy ở đâu ra, vì thế đương nhiên không có cơ hội lọt vào mắt xanh của Lã Ấn.
Đến khi cô biết mình có dị năng cũng là lúc cô biết tin mình có thai, nên suy nghĩ, giằng xé một hồi rồi vẫn quyết định đi bán mạng cho Lã Ấn.
Sau này cô và Tạ Thanh Diễn đều ở trong đội quân những người còn sống ở Tương thành, phóng nước có thể đổi được đủ đồ cho cô và Tạ Thanh Diễn sống. Đồ thừa thường đem đổi tinh hạch, sau đó cô sinh Tiểu Ái, cuộc sống cũng tàm tạm, càng không tham gia “cuộc vui” bên chỗ Lã Ấn. Tiểu Ái sinh ra và lớn dần, theo thời gian căn cứ Tương thành của Lã Ấn thành lập cũng bắt đầu không ổn.
Tô Tô bèn đi theo đội Tương đại, sớm rời khỏi căn cứ Tương thành.
Kiếp này, dị năng của Tô Tô ban đầu là trạng thái cưỡng ép, tạo cảm giác bị áp chế cho mọi người. Mặc dù cô rất muốn khiêm tốn nhưng cô biết dù thế nào mình cũng không thể khiêm tốn được. Nếu đã thế thì cứ mặc cho nó vênh váo thôi, cô chắc chắn không dính líu gì tới Lã Ấn đâu.
Dù sao cô cũng chỉ tính ở lại căn cứ Tương thành cho tới khi sinh Tiểu Ái, sau khi sinh xong, trời cao đất rộng của cô có chỗ nào không thể đi được chứ?